Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2018: Một Mũi Tên Bắn Chết Ba Con Chim

Chương 2018: Một Mũi Tên Bắn Chết Ba Con ChimChương 2018: Một Mũi Tên Bắn Chết Ba Con Chim
"Chúng ta không biết không có nghĩa là không có tham quan! Khu vực ở kinh thành thì tốt rồi! Nhưng những vùng núi cao ở xa Hoàng thượng, những địa phương Hoàng thượng nhìn không đến thì chắc chắn vẫn còn!"
"Đúng!"
"Có lẽ không phải là xét nhà, các ngươi xem, không có người già và tiểu hài tử. Chẳng phải gần đây bốn nước còn lại đang muốn bao vây Nạp Lan quốc của chúng ta sao? Ta đoán những người này chính là những kẻ nằm vùng của bốn nước kia cài vào Nạp Lan quốc của chúng tai"
Vậy chẳng phải là mật thám sao? Như thế thì thật sự đáng chết!
Dường như Ôn Noãn nghe thấy lời bàn tán của các dân chúng, nàng nghĩ đến mấy ngày nay kinh thành và ngoại thành đều vắng vẻ, cửa tiệm vì không buôn bán được mà luôn đóng cửa.
Chỉ có bên ngoài thành này ồn ào hơn một chút, đó là do mỗi nhà đều cử một người ra đi nhận chén thuốc chữa và phòng chống ôn dịch.
Những chuyện này đều là do Đế Quân Hiền cùng Giả Tĩnh Nhữ ban tặng.
Ôn Noãn quay đầu nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Ngày mai đưa tất cả những người tham gia vào việc làm lây lan ôn dịch lần này tới cửa thành để nhận tội với bá tánh.".
"Ừm."
"Còn phải để cho nha môn dán cáo thị, nói cho dân chúng biết đã bắt được gian tế của Bắc Minh quốc cố ý thả dịch chuột xuống, ngày mai sẽ đưa bọn họ đến bên ngoài thành để nhận tội với bá tánh. Để mọi người vây xem, đồng thời cũng khiến cho những tên nằm vùng của những nước khác thấy được, chọc vào Nạp Lan quốc chúng ta sẽ không có kết cục tốt gì." Ôn Noãn nói tiếp.
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu đồng ý: "Được! Như vậy chính là một mũi tên bắn chết ba con chim!"
Vốn dĩ hắn cũng có ý này, để bọn họ nhận tội với bá tánh, còn muốn đưa bọn họ đến tiền tuyến Bắc cương để làm con tin.
Phong Niệm Trần thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của Nạp Lan Cẩn Niên giống như Đại Hôi đối với Tiểu Bạch, hắn nhịn không được mà "chậc" một tiếng.
Đúng là động vật giống đực!
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên cùng lúc quay đầu nhìn về phía hắn.
Ánh mắt của Ôn Noãn đầy nghi ngờ.
Còn ánh mắt của Nạp Lan Cẩn Niên là sự lạnh lẽo dọa người.
Phong Niệm Trần nhìn vào đôi mắt của Nạp Lan Cẩn Niên, vội thẳng thắt lưng, nghiêm túc nói: "Ôn Noãn nói đúng! Chủ ý này của Ôn Noãn thật sự rất hay! Đại dịch lần này khiến lòng dân chúng đều hoảng sợ, còn có rất nhiều dân chúng ngay cả nước cũng không dám uống nhiều.
Quả thật phải để cho Đế Quân Hiền cùng Giã Tĩnh Như nhận tội với các bá tánh, người dân cũng có thể trút giận.
Thứ hai là còn có thể mượn chuyện này để giáng cho Bắc Minh quốc một đòn thật nặng, làm suy yếu ý chí chiến đấu của binh lính Bắc Minh.
Thứ ba, hiện tại lời đồn Nạp Lan quốc bị bốn nước bao vây đã lan truyền khắp nơi, trong lòng của người dân và binh lính sẽ khó tránh khỏi cảm thấy thấp thỏm âu lo. Để Lục hoàng tử của Bắc Minh quốc đứng trước mặt của người dân để xin lỗi, chuyện này truyên ra ngoài có thể gia tăng tinh thân của người dân cùng binh lính lên thật caol
Thứ tư, cũng có thể khiến người của những nước khác nhìn thấy, Nạp Lan quốc chúng ta không hề sợ Bắc Minh quốc chút nào! Cũng khiến cho những nước khác sinh ra lòng cố ky! Quả thật là một mũi tên bắn trúng bốn con nhạn! Thật tốt!"
Phong Niệm Trần càng nói càng hưng phấn, hắn rất nể chính mình, thế mà có thể phân tích đạo lý rõ ràng như vậy!
Hắn quay đầu nói với Hạ Huyền: "Hạ Huyền, ngươi lập tức đi nói cho dân chúng biết, những tù nhân này chính là thủ phạm đã khiến bọn họ phải đứng xếp hàng nhận chén thuốc này, chính bọn họ đã cho người bỏ dịch chuột vào trong giếng nước. Ngày mai bọn họ sẽ ở bên ngoài cửa thành để xin lỗi mọi người! Để mọi người truyền lời cho nhau. Nhanh đi, nhanh đi... !"
Phong Niệm Trần thúc giục nói.
Hạ Huyền nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên, thấy Nạp Lan Cẩn Niên không từ chối, hắn liền vội đi sắp xếp.
Mọi chuyện ở đây đã có Hạ Huyền xử lý xong, đám người bọn họ cũng không xen vào nữa mà nhanh chóng vào thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận