Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 209: Gỗ Mục Không Thể Điêu Khắc

Chương 209: Gỗ Mục Không Thể Điêu KhắcChương 209: Gỗ Mục Không Thể Điêu Khắc
Xe ngựa của Lương Tử Vận vừa từ cửa thôn ra, thì lúc này trên đường có hai xe ngựa đang muốn đi xuống dưới, Lương bá thấy vậy liên nghiêng sang một bên, dự tính nhường cho hai xe ngựa kia qua trước.
Mà hai xe ngựa này trong đó có một chiếc xe ngựa của bà cô Ôn Bảo Trân, xe ngựa còn lại là của đại phòng.
Người của hai nhà trở về sau khi bàn bạc chuyện khai thác quặng ngọc.
Ôn Bảo Trân ngồi trong xe ngựa nghe thấy có tiếng vó ngựa, nên cũng vén rèm lên nhìn ra bên ngoài.
Khi nhìn chiếc xe ngựa cùng phu xe có chút quen thuộc, bà ta cảm thấy kinh ngạc: Xe phủ của nhà tri phủ vì sao lại xuất hiện trong này? Chẳng lẽ bọn họ còn có người thân nào ở thôn nhà họ Ôn?
Tri phủ đại nhân mới đến phủ thành nhậm chức tháng trước, ngày đó khi bà ta đúng lúc đi ngang qua nha môn của tri phủ, bà ta mới thấy được cả nhà tri phủ mới đến nhậm chức.
Bà ta đã để mắt tới, cũng nhận ra phu xe cùng xe ngựa của nhà ông ấy, cho nên nghĩ sau này nếu có cơ hội gặp gỡ có thể nhân cơ hội mà kết giao một chút.
Tuy con ngựa thì không giống, nhưng phu xe thì chắc chắn không sail
Đây là người mà bà ta nằm mơ cũng muốn kết giao!
Ôn Bảo Trân vừa về đến nhà cũ của nhà họ Ôn đã hỏi Chu thị có biết hai người ở trên xe ngựa vừa mới ra khỏi thôn đã đến nhà ai không.
Chu thị nào có biết gì, bà ta bị chim ỉa lên đầu, vừa gội đầu xong nên ngay cả cửa nhà còn chưa đi ra.
Ôn Gia Phú thấy Ôn Bảo Trân vừa rồi nhường đường, hiện tại lại vội vàng tìm hiểu như vậy, nhịn không được hỏi: "Tiểu cô, người trên xe ngựa kia tiểu cô có quen sao?"
Ôn Bảo Trân nghe xong cũng thuận miệng nói: "Nếu ta quen thì tốt rồi, đó là gia quyến của nhà tri phủ đại nhân, ta cũng chỉ nhận ra được xe ngựa của nhà ông ấy."
Ôn Gia Phú nghe xong trong lòng cũng chấn động, có chút đăm chiêu hỏi: "Tri phủ đại nhân vì sao lại đến thôn của chúng ta?"
Tri phủ đại nhân? Đó là một người đứng đầu một châu! Quan lớn tứ phẩm!
Từng tri phủ của từng châu phủ đều được Hoàng Thượng bổ nhiệm trực tiếp, mặc dù không ở bên cạnh Hoàng Thượng nhưng chắc chắn là cận thân của Hoàng Thượng.
Cả Nạp Lan Quốc cũng chỉ có mười ba cái châu phủ, mười ba tri phủ!
Ông ta chỉ là một thương nhân nho nhỏ, làm sao có thể qua lại với người như vậy.
Trước mặt một quan huyện nhỏ, ông ta còn phải cúi đầu.
"Ngươi nói xem có phải trong thôn chúng ta có người họ hàng xa của tri phủ không?"
Nếu trong thôn có người thân của tri phủ, hoặc quen biết tri phủ, thì cho dù như thế nào cũng phải thiết lập quan hệ tốt!
Thím Vĩnh Phúc thì chắc chắn biết được, bởi vì bà ta vừa mới ra khỏi cửa đã thấy chiếc xe ngựa kia từ trước cửa sân của nhà Ôn Noãn rời đi.
Bà ta còn nhiều chuyện hỏi Ôn Noãn đó là ai.
Ôn Noãn chỉ nói một câu: "Đi ngang qua hỏi đường." Rồi đuổi bà ta đi.
Chu thị đem tin tức về nói cho mọi người biết.
Dáng vẻ Ôn Gia Phú vô cùng đau đớn, nói: "Tri phủ đại nhân hỏi đường nhà lão tứ, vậy mà lão tứ cũng không biết mời người ta vào nhà uống chén trà! Đây là cơ hội tốt để kết giao!" Cơ hội để có thể làm quen với cả nhà tri phủ đại nhân cứ thế mà bị bỏ lỡ như vậy! Đúng là gỗ mục không thể khắc mài
Ôn Bảo Trân nhấp miệng: "Có cơ hội cũng không biết nắm chặt, đúng là kẻ bất tài có dìu dắt cũng không lên được mặt bàn!"
Đây là loại người cả đời chỉ có thể trồng trọt.
Vĩnh viễn cũng không thể ngẩng được đầu lên!
Ôn Bảo Trân cảm thấy rất may mắn khi mình thân thiết với Chu thị ở đại phòng này, đúng là biết nhìn xa trông rộng!
Bọn họ cũng không để ý đến chuyện này nữa mà bắt đầu nói vê chuyện lấy quặng lên.
Bởi vì quặng ngọc đã được huyện thừa đại nhân sắp xếp người đi khai thác, nhưng Ôn Gia Phú lo tất cả quặng đều do người của huyện thừa lấy, đến lúc đó lấy được bao nhiêu ngọc thạch cũng không biết, nên ông ta cũng muốn để Ôn Gia Tường đi khai thác phụ, thuận tiện nhớ kỹ cuối cùng có bao nhiêu.
Ôn Gia Tường không muốn đi: 'Đệ đã đồng ý với tứ đệ sẽ giúp đệ ấy xây nhà ở rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận