Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 2073: Nguyen Nhan Su Viec

Chuong 2073: Nguyen Nhan Su ViecChuong 2073: Nguyen Nhan Su Viec
Ôn Noãn nhìn hắn một cái, nàng lạnh lùng nói: "Bát công chúa không cần ngài nhờ thì chúng ta vẫn sẽ cứu! Xem ra Lan Lăng quốc vương cũng chỉ có như thế, ngay cả thê nhi của mình cũng không bảo vệ được! Hiện tại ngài không bảo vệ được người của mình, cũng không cứu được nàng! Ngài muốn nhờ ta đi cứu, vậy ngài có biết Bát công chúa hiện tại đang ở nơi nào không?"
An Bố Nhĩ nhắm mắt lại, vẻ mặt đau khổ, nói: "Ta không biết, ta đã cử rất nhiều người đi tìm, nhưng không ai tim ra được Nguyệt nhi."
Nếu biết Nguyệt nhi đang ở nơi nào, thì hắn sẽ đích thân đi cứu nàng mà không cần đi đến đây cầu cứu.
An Bố Nhĩ biết Nạp Lan Cẩn Niên có một con diều hâu rất lợi hại.
Vả lại con sói cùng con chó bên cạnh Ôn Noãn cũng rất lợi hại, nó có cái mũi vô cùng nhạy bén.
Cũng đã gần một tháng, không biết Nguyệt nhi đã phải chịu bao nhiêu đau khổ, Tuệ An quận chúa nói đúng, hắn thật đúng là quá vô dụng!
Ôn Noãn nhìn vẻ mặt đau khổ của hắn ta, không giống như giả vờ.
Nàng châm chọc hắn nhưng hắn cũng không thanh minh, không tức giận.
Bát công chúa sẩy thai, còn chưa khỏe lại đã muốn quay về Nạp Lan quốc, cũng không biết là vì chuyện gì nên nàng vội hỏi: "Vậy sao ngài không giải thích chuyện Bát công chúa vì sao lại sảy thai, vì sao nàng không để ý đến thân thể của mình mà bắt buộc phải trở vê Nạp Lan quốc? Lúc trước ngài đã hứa hẹn thế nào? Mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, chính là lời hứa của ngài đó sao? Thế thì cho dù chúng ta có cứu được Bát công chúa ra, chúng ta cũng sẽ đưa Bát công chúa quay về Nạp Lan quốc, sẽ không còn liên quan gì đến Lan Lăng quốc vương ngài nữa!"
An Bố Nhĩ nghe vậy liên bắt đầu vò đầu bứt tai đau đớn nói: "La do ta sai! Ta đã không bảo vệ nàng cho tốt! Ta không nên đi cứu nàng ta! Đều do ta đã hại chết con của chúng ta."
Bát công chúa bị người của Bắc Minh quốc bắt gân một tháng, một tháng này cuộc sống của An Bố Nhĩ đều khó khăn, biết vậy thì hắn đã không làm.
Hắn không nghĩ đến hắn ra ngoài cứu người thì con của hắn sẽ không còn nữa, mà thê tử của hắn cũng sẽ bị người ta bắt mất!
"Cứu ai?" Trong lòng Ôn Noãn vốn đã tức giận, nên giọng điệu có chút không kiên nhẫn.
Thật muốn biết là ail
Ôn Noãn ngồi vắt chéo chân, nàng dùng chân trái để ngăn chân phải đang chộn rộn của mình.
Hiện tại người này vẫn là phò mã của Bát công chúa!
Không thể đái
Phải làm rõ tình hình rồi đá hắn sau cũng được.
An Bố Nhĩ nói: "Ngày đó ta cùng Nguyệt nhi viết thư cho cô, đột nhiên có thị vệ đến báo nói An Bố Lãng và Đa Nhĩ Nhã ra ngoài dạo chơi, đã gặp Liệp Ưng đang giết cướp một đội buôn của Nạp Lan quốc. Bọn họ ít người nên xin cứu viện, mà Liệp Ưng chính là thổ phỉ ở nơi chúng ta, chúng vô cùng hung bạo, sức lực cũng rất mạnh. Ta nghe xong đã lập tức dẫn người đi qua đó để nghĩ cách cứu viện."
An Bố Nhĩ đau đớn nhớ lại: "Ngày đó có bão cát rất lớn, khi ta đến được nơi đó thì An Bố Lãng đã bị trọng thương, Đa Nhĩ Nhã thì mất tích. Sau đó ta lại mang theo người đi tìm thì phát hiện Da Nhĩ Nhã suýt chút nữa đã bị người ta làm nhục. Nàng ta bị đả kích lớn nên rất hoảng sợ, bất cứ ai đến gần nàng ta thì nàng ta đều lập tức phản kháng điên cuồng.
Ta thấy nàng ta như vậy nên lớn tiếng gọi tên nàng ta một tiếng, nàng ta nhìn ta, sau đó đã vội chạy đến ôm chặt lấy ta, làm thế nào cũng không chịu buông tay, ta cũng chỉ có thể ôm nàng ta rời đi, không ngờ mới đi được một nửa thì mặt của nàng ta da ửng hồng, đột nhiên ôm chặt lấy ta, dùng sức... khu khụ." An Bố Nhĩ nói đến đây cũng cảm thấy xấu hổ, trên khuôn mặt đầy râu đỏ bừng, nhưng vẫn tiếp tục nói: "Còn ra tay cởi quần áo của ta, ta nhanh chóng đẩy nàng ta ra nhưng nàng ta vẫn quấn chặt lấy ta".
Bạn cần đăng nhập để bình luận