Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 2101: Bon Ngay Bon Dem

Chuong 2101: Bon Ngay Bon DemChuong 2101: Bon Ngay Bon Dem
Tuy rằng miệng vết thương vẫn rất đau, đau đến mức hắn đều tê mỏi!
Nhưng không biết vì sao, hắn chính là cảm thấy có gì đó không giống nhau!
Ôn Noãn mỉm cười, tuy rằng trên mặt nàng mang theo mỏi mệt, nhưng nụ cười cùng đôi mắt vẫn sáng lấp lánh, có thể an ủi lòng người, mang đến hy vọng cho người ta: "Như vậy thì tốt!"
Binh lính kia nhìn biểu cảm của Ôn Noãn thì trong lòng càng thêm kiên định tay mình sẽ tốt lên, sẽ không saol
Hắn sẽ không trở thành người tàn phết
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn mệt mỏi, nói: "Đã điều trị xong binh lính bị thương, nàng cũng trở về nghỉ ngơi một chút đi!"
Ôn Noãn gật đầu: "Được!"
Phong Niệm Trần, Ôn Nhiên, những quân y và đại phu khác cũng vừa đi nghỉ ngơi.
Ôn Noãn lo vết thương của những binh lính được nối chân tay sẽ không lành lại, ảnh hưởng đến tỷ lệ thành công, vì vậy nàng khăng khăng dùng mây tía dưỡng cho bọn hắn một chút!
Bốn ngày bốn đêm, Ôn Noãn, Phong Niệm Trần, Ôn Nhiên và rất nhiều quân y, đại phu trong Vĩnh Định thành có tổng cộng hơn trăm người. Còn cả một ít bá tánh cùng binh lính giúp một số binh lính bị thương nhẹ băng bó miệng vết thương, nhiều người như vậy cùng nhau không ngủ không nghỉ cứu trị bốn ngày bốn đêm!
Cuối cùng đã chữa trị sơ qua cho tất cả binh lính bị thương!
Bao gồm cả mười vạn đại quân Thất hoàng tử cùng thế tử An Thân Vương dẫn dắt đi tiêu diệt quân Bắc Minh chạy trốn bị thương.
Trong bốn ngày bốn đêm này, bọn họ cứu được tổng cộng hơn 7. 000 binh lính!
Trong đó Ôn Noãn dùng mây tía nuôi dưỡng hơn hai ngàn binh, chỉ có một số binh lính hơi nguy hiểm đến tính mạng.
Ngoài ra còn có hơn 5. 000 binh lính bị trọng thương, nếu không cẩn thận sẽ nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào, những người này đều do Phong Niệm Trần, Ôn Nhiên và quân y, đại phu cứu trị.
Những người lính khác bị thương nhẹ thì được bá tánh băng bó, hoặc tự họ băng bó cho nhaul
Trong đó có sáu binh lính bị địch chặt đứt tay, đều là do Phong Niệm Trần làm giải phẫu, hắn đã học thứ này thật lâu, luyện tập cũng lâu nên đã quen!
Ôn Noãn chỉ cần dùng mây tía bồi dưỡng khi xong việc, để vết thương lành nhanh hơn và tăng tỷ lệ thành công. Dù sao có quá nhiều binh lính bị thương nặng, mỗi người chỉ có thể dùng mây tía dưỡng trong một phút, hơn hai nghìn người cũng đủ cho Ôn Noãn bận rộn
Trong bốn ngày bốn đêm này, Ôn Noãn dùng hết mây tía lại khôi phục, khôi phục lại lập tức dùng hết!
Nhưng bởi vì càng ngày càng nhiều người được cứu, Ôn Noãn phát hiện tốc độ hồi phục của mây tía dường như nhanh hơn trước, màu sắc cũng đậm hơn.
Màu sắc đậm hơn, hiệu quả tất nhiên càng tốt!
Như vậy có thể cứu thêm càng nhiều binh lính!
Đương nhiên, hơn 7. 000 binh sĩ trọng thương hoặc nguy kịch kia chỉ là tạm thời giữ mạng, bọn họ cũng chưa thật sự thoát khỏi nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm tới tính mạng.
Nhưng có thể tạm thời giữ lại mạng sống và cầm máu đã là một tia hy vọng! Chỉ cần thêm một chút thời gian, Ôn Noãn nhất định sẽ cứu được hết tất cả bọn hol
Hiện tại Ôn Noãn đã quá mệt mỏi, nàng thấy mình cần phải ngủ, tỉnh ngủ mới có thể tiếp tục cứu bọn hol Nạp Lan Cẩn Niên biết nàng đã quá mệt mỏi, trực tiếp chặn ngang bế Ôn Noãn lên: "Ta ôm nàng về!"
Ôn Noãn cũng không từ chối, nàng muốn gật đầu đáp lại, chẳng qua trong lòng nghĩ như vậy, đầu còn chưa kịp gật thì đã dựa vào trong lòng ngực hắn ngủ rồi!
Trong lầu ấm đều là binh lính bị thương nặng hôn mê bất tỉnh, chỉ có vài binh lính nối tay chân giờ phút này còn tỉnh táo, thấy Ôn Noãn ngủ ngay như vậy thì đều cảm động.
Cẩn Vương phi cũng lên chiến trường giết địch cùng với bọn họ, hơn nữa giết địch nhiều hơn cả bọn hắn!
Sau khi kết thúc, vì cứu những binh lính như bọn họ mà không được ngủ không được nghỉ, cũng không có thời gian ăn cơm uống nước, là Cẩn Vương đút nàng ăn từng chút một!
Lòng người bằng xương bằng thịt, sao họ có thể không cảm động!
Bọn họ nhìn thoáng qua cánh tay vừa được nối lại của mình, cảm thấy cho dù không khỏi cũng không buồn, không đau khổi
Bởi vì có người không ngủ không nghỉ cố gắng cứu bọn hol
Bọn họ lại nghĩ tới các huynh đệ chết trận, vì một triều đình tốt, vì một hoàng đế tốt mà bán mạng, đáng giái
Cho dù chết, cũng là chết không hối tiếc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận