Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2102: Sao Nàng Có Thể Từ Chối?

Chương 2102: Sao Nàng Có Thể Từ Chối?Chương 2102: Sao Nàng Có Thể Từ Chối?
Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn về phòng.
Trần Hoan cùng Trần Hỉ tiến lên lau người và thay quần áo cho Ôn Noãn.
Bọn họ đã chuẩn bị sẵn nước ấm.
Ôn Noãn đã mặc bộ quần áo này vài ngày.
Trên người đều là vết máu.
May mắn hiện tại là mùa đông, nếu không đã hôi thối từ lâu!
Nạp Lan Cẩn Niên nói thẳng: "Không cần, lui ra đi!"
Tiểu nha đầu ngủ chập chờn, hắn lo lắng hai người bọn họ sẽ đánh thức nàng.
"Vâng!" Trần Hoan, Trần Hỉ không dám trái lời, đáp lại liền lui xuống, hơn nữa còn cẩn thận đóng cửa lại.
Tiếp theo, Nạp Lan Cẩn Niên mất nửa giờ để lau sạch cho Ôn Noãn, hắn đắp chăn cho Ôn Noãn, sau đó đi đến tủ lấy một bộ đồ trong sạch sẽ thay cho Ôn Noãn.
Nạp Lan Cẩn Niên mở tủ quần áo ra tìm kiếm một chút, lục lọi trong ngăn kéo thấy trong có vài thứ dài, được lót bằng bông dày, hắn chưa từng nhìn thấy thứ này, liền cầm lên xem, thứ này dùng để làm gì?
Đai buộc trán sao?
Hắn ướm thử lên trán cũng không có cảm giác gì, thứ này đâu cần phải nhét bông dày như vậy?
Đột nhiên, hắn nghĩ đến mấy ngày hôm trước đúng là ngày nguyệt sự của Ôn Noãn đến, đây là.
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu liếc nhìn Ôn Noãn một cái, vừa rồi khi thay quần áo, hắn cũng không thấy nàng dùng, đây là đã hết rôi sao?
Chọn ngày thành hôn cần phải tránh ngày kia, hắn đã xem qua ghi chép của Thái hậu, biết sau ba ngày là sẽ sạch sẽ.
Nạp Lan Cẩn Niên im lặng đặt đồ xuống.
Cầm lấy một bộ áo trong, sau đó mặc vào cho Ôn Noãn.
Sau khi làm xong tất cả, hắn mới đi rửa mặt chải đầu sạch sẽ, sau đó mới trở lại nằm ngủ cạnh nàng.
Thật ra mấy ngày hôm nay Nạp Lan Cẩn Niên còn ngủ ít hơn Ôn Noãn, cho nên hắn vừa nằm lên giường vài giây là ngủ.
Đêm nay không có người dám đến quấy ray bọn họ.
Chẳng sợ có rất nhiều binh lính bởi vì sốt cao, cũng là Phong Niệm Trần, Ôn Nhiên cùng nhóm quân y nghĩ cách cứu trị.
Hai người ngủ một giấc tới hừng đông.
Khi Ôn Noãn mở hai mắt ra, nàng thấy bên trong phòng đã sáng!
Sắc mặt của nàng lập tức thay đổi.
Bây giờ là mấy giờ?
Nàng đã ngủ bao lâu rồi, vẫn còn rất nhiều binh lính cần nàng tiếp tục cứu!
Ôn Noãn nhìn Nạp Lan Cẩn Niên bên cạnh, cẩn thận ngồi dậy định rời giường trước
Nạp Lan Cẩn Niên không mở mắt, vươn tay kéo nàng trở lại trong chăn ôm vào lòng: "Ngủ thêm một chút đi!"
Ôn Noãn lắc lắc đầu, đưa tay đẩy hắn ra: "Không thể ngủ thêm, ta còn phải đi xem binh lính, còn có rất nhiều binh lính vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm!" Nạp Lan Cẩn Niên ôm On Noãn không nhúc nhích.
Ôn Noãn vươn ngón trỏ gõ trán hắn: "Ta còn phải đi cứu người!"
"Ta biết, chỉ là muốn để cho nàng nghỉ ngơi thêm một lúc." Nạp Lan Cẩn Niên ôm chặt Ôn Noãn thêm một chút, sau đó mới nhận mệnh buông ra.
Ôn Noãn cười nói: "Ta biết, chỉ là ngủ một đêm đã rất tốt rồi!"
"Ta đi lấy quần áo cho nàng! Nàng nằm yên đó!" Nạp Lan Cẩn Niên nói xong liên xuống giường.
"Được!" Ôn Noãn cười nói.
Hắn nguyện ý chiều chuộng mình như vậy, sao Ôn Noãn có thể từ chối?!
Ngoan ngoãn nằm trong ổ chăn chờ hắn tới chăm sóc mình.
Trần Hoan cùng Trần Hỉ đã chuẩn bị sẵn quần áo của hai người, chỉ chờ hai người thức dậy.
Trong phòng truyền đến tiếng động, Trân Hoan liên gõ cửa đem quần áo đã được hong khô ấm áp đi vào.
Tối hôm qua khi Nạp Lan Cẩn Niên đi rửa mặt chải đầu, Trần Hoan liền đi vào lấy đi quần áo hai người hôm nay muốn mặc ra ngoài, để tiện sáng sớm hôm sau hong khô ấm áp rồi đưa cho bọn họ mặc.
Sau khi hai người rửa mặt chải đầu xong, họ liền đi tới lêu ấm nhìn xem binh lính bị thương như thế nào.
Rất nhiều binh lính bị thương nặng đều phát sốt, vấn đề này là điều không thể tránh khỏi trong điều kiện chữa bệnh như hiện tại.
May mắn ở đây đều có dược có thể trị liệu, sáng sớm các bá tánh đã giúp nấu dược giảm nhiệt hạ sốt, họ đang đút cho những binh lính phát sốt uống.
Mọi người thấy Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên xuất hiện thì đều sôi nổi hành lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận