Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2125: Bá Đạo

Chương 2125: Bá ĐạoChương 2125: Bá Đạo
"Không sai, quân thượng, hiện tại đã không có đường lui, nếu chúng ta đổi ý, Bắc Minh quốc sẽ là người đầu tiên đứng ra thu dọn chúng ta! Chúng ta cũng đã xuất binh tấn công Nạp Lan quốc, vậy nên Nạp Lan quốc sẽ không bỏ qua chúng ta. Nếu không liên minh chặt chẽ với Bắc Minh quốc, chỉ sợ chúng ta sẽ bị chết càng nhanh hơn! Vậy nên kế sách hiện nay là làm cho những thứ chủ nhân thiên hạ, trời sinh tướng tinh và phúc tinh gì đó đều biến mất mới là quan trọng nhất!"
"Đúng là như vậy, Bắc Minh quốc và Nạp Lan quốc hiện tại có thực lực tương đương nhau, nếu giờ phút này chúng ta kết minh với Bắc Minh quốc, chờ đến lúc hai bọn họ đấu tới ngươi sống ta chết thì Tây Hoa quốc chúng ta còn có cơ hội tiếp tục sinh tôn, nếu không chúng ta không chịu nổi hai nước liên hợp tấn công!"
Các đại thần khác đều phụ họa theo, đều là chủ chiến.
Quốc quân Tây Hoa quốc gật đầu: 'Không sai, không có đường rút luil"
Dù sao từ lúc Tây Hoa quốc bọn họ tham gia vào trận chiến lần này thì đã không thể toàn thân rút lui được nữa rồi!
Ông ta mai phục cái đinh nhiều năm như vậy chưa từng ra tay, xem ra kế tiếp là lúc nên hành động một chút!
Nếu thiên hạ đã đến lúc này, như vậy làm quốc quân Tây Hoa quốc, ông ta cũng có thể nhân cơ hội này tranh vị trí chủ nhân thiên hạ một chút!
Đông Lăng quốc.
Quốc chủ Đông Lăng quốc nhận được lá thư của quốc chủ Nam Cương quốc.
Ông ta nhìn mấy chữ chủ nhân thiên hạ kia, nhếch môi cười khinh thường.
Khit mũi coi thường!
Đưa mắt nhìn ngũ quốc, đế quân trẻ tuổi nhất chỉ có một mình ông ta, một người thậm chí còn không có cơ hội sinh ra mà đòi làm chủ nhân thiên hạ?
Đừng nói giỡn!
Ông ta là đế quân trẻ tuổi nhất, mới có thể là chủ nhân thiên hại
"Người đâu!"
"Quốc quân!" Một người mặc quần áo màu đen quỳ xuống.
"Đi tìm hiểu xem Cẩn Vương phi Nạp Lan quốc có phải đã có hỉ hay không! Nếu là có, vậy làm người của chúng ta nghĩ cách..."
Ba ngày sau, lúc trời còn chưa sáng, Nạp Lan Cẩn Niên đã rời giường.
Hôm nay là ngày đoạt lại huyện Vĩnh Bình và huyện Bắc Phong.
Hai trận chiến công thành này nhất định phải chiến thắng!
Nạp Lan Cẩn Niên vừa xuống giường, Ôn Noãn đã mở hai mắt, giãy giụa ngồi dậy: "Ta đi cùng chàng".
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức từ chối: 'Không được! Yên tâm đi, trận chiến này sẽ kết thúc rất nhanh."
Hắn nhẹ nhàng đẩy Ôn Noãn nằm lại trên giường, đắp chăn cẩn thận: "Ngủ nhiều một chút, chờ ta trở lại."
Ôn Noãn nắm lấy tay hắn, kiên trì nói: "Ta không lên chiến trường, ta ở hậu phương, có binh lính bị thương thì đưa lại đây cho ta trị liệu! Binh lính bị thương lập tức nhận được trị liệu, như vậy vết thương sẽ khôi phục nhanh hơn một chút, có đúng không?!"
Nạp Lan Cẩn Niên vẫn lắc đầu: "Không được! Ngoan! Ngoan ngoãn ở chỗ này. Lại nói có hai người Ôn Nhiên và Phong Niệm Trần là đủ rồi! Sau khi thương binh đưa vê, nàng lại đi trị liệu!" "Nhưng mà ta cũng sợ chàng bị thương."
Trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên ấm áp, nắm lấy một bàn tay của nàng, một cái tay khác khẽ vuốt ve gương mặt nhỏ của nàng: "Ta sẽ bảo vệ tốt bản thân, sẽ không để nàng lo lắng. Bị thương thì trở về nàng trừng phạt ta đi!"
Gần đây bàn tay của Nạp Lan Cẩn Niên cầm kiếm và mũi tên hơi nhiều, cái kén trên bàn tay vốn đã mềm xuống kia nay đã cứng rắn trở lại, cọ xát vào làn da mềm mại non mịn của Ôn Noãn, có chút đau, nàng quay đầu đi: "Bi thương rồi mới trừng phạt chàng thì có ích lợi gì!"
Nạp Lan Cẩn Niên cười hôn môi nàng, không cho phản bác nói: "ay là nhượng bộ cuối cùng của ta, ừm, nếu không ta cũng không đưa thương binh trở vê!"
Ôn Noãn: "..."
"Bá đạo!" Ôn Noãn trừng mắt nhìn hắn một cái!
Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được nên lại hôn miệng của nàng: "Ta chỉ muốn bảo vệ nàng! Không muốn nàng và con có bất cứ sơ suất gì! Ngoanl"
Bọn họ phải ra roi thúc ngựa đi tới huyện Vĩnh Bình và huyện Bắc Phong, hiện tại nàng là người đang mang thai, cho dù có mây tía bảo vệ thì hắn cũng không yên tâm.
Đừng hỏi vì sao hắn không yên tâm, dù sao chính là không yên tâm!
Không muốn có một chút mạo hiểm nào cal
Mặc dù ở chỗ này, hắn để lại Hạ Huyền và trọng binh canh gác, nhưng hắn vẫn không yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận