Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2144: Tới Huyện An Phong

Chương 2144: Tới Huyện An PhongChương 2144: Tới Huyện An Phong
Chẳng lẽ, lời tiên đoán của Thánh nữ Nam Cương quốc là sự thật sao?
Hữu thừa tướng trẻ tuổi hơn bước lên phía trước: "Lý thừa tướng, lời này của ông không phải tăng thêm chí khí cho người khác, hủy hoại uy phong của mình sao? Cẩn vương của Nạp Lan quốc lợi hại! Nhưng thái tử của Bắc Minh quốc chúng ta, còn có lục hoàng tử thì không lợi hại sao? Hai vị hoàng tử không thua kém hắn ta chút nào! Vả lại, bây giờ Bắc Minh quốc chúng ta đang thực hiện nguyện vọng thống nhất thiên hạ, nếu không tăng thuế, binh lính sẽ lấy gì để ăn! Còn có Lý thừa tướng đại nhân, sợ rằng ông đã quên rồi, người làm vua, sợ nhất là thay đổi mệnh lệnh trong vòng một ngày đúng không?"
Tả thừa tướng không để ý đến hắn ta: "Hoàng thượng, xin nghe lão thần nói, hiện tại."
Quốc quân Bắc Minh không muốn nghe ông ta nói gì nữa, ngắt lời ông ta: "Lý ái khanh không cần nói thêm nữa, ý của trâm đã quyết!! Nhưng bây giờ mũi tên đã rời cung thì không thể lấy lại! Thống nhất thiên hạ là không thể tránh khỏi! Ái khanh cũng biết Cẩn vương của Nạp Lan quốc, văn có thể cai trị đất nước, võ có thể canh giữ nước nhà, nếu đợi hắn ta lớn lên! Vậy thì Nạp Lan quốc sẽ không có nửa điểm rung chuyển nào!
Bây giờ là thời điểm tốt nhất để tiêu diệt Nạp Lan quốc, thống nhất thiên hạ.
Trẫm là vua của một nước, nhất ngôn cửu đỉnh! Lời đã nói ra thì không thể thay đổi xoành xoạch! Cái gì mà nghị hòa, bồi dưỡng tỉnh nhuệ, ngày sau tái chiến! Cái gì mà miễn giảm thuế má, trấn an lòng dân, trẫm biết Lý ái khanh nói đúng, những thứ này là điều quan trọng trong việc trị quốc! Chờ Bắc Minh quốc chúng ta nhất thống thiên hạ, chắc chắn trẫm sẽ miễn giảm thuế má, trấn an lòng dân ngay lập tức!"
Đây là một vị lão thân đức cao vọng trọng, mặc dù trong lòng quốc quân Bắc Minh có chút khó chịu vì tư tưởng cổ hủ của ông ta, chỉ luôn giậm chân tại chỗ, nhưng ông ta không thể không cho Lý thừa tướng ba phần mặt mũi.
Tả thừa tướng nghe vậy thì cúi đầu, thở dài ở trong lòng một hơi, ông ta biết nhiều lời vô ích! Nhưng ông ta không thể không nói!
Giang sơn Bắc Minh quốc không thể bị hủy dưới sự tham vọng to lớn của quốc quân!
Một bức thư gửi vạn dân của Nạp Lan quốc này tuyệt đối có thể tác động tới lòng của ngàn vạn bách tính.
Chiến thư đã được gửi đi, đại quân Nạp Lan quốc đã điều chỉnh lại binh lính để xuất phát.
Việc tấn công Bắc Minh, đã đi ra bước đầu tiên!
Lần xuất chinh này do Tào Tử Hào và Viên Mẫn Triết dẫn binh.
Còn Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn đã dịch dung đi trước một bước.
Đi cùng còn có Bát công chúa cùng An Bố Nhĩ.
Bọn họ đóng giả thành một thương đội mang theo một ít hạt giống lương thực và một ít hàng hóa đi tới Bắc Minh quốc trước.
Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, có đôi khi nơi nguy hiểm nhất thật ra chính là nơi an toàn nhất.
Mấy người Ôn Noãn thuận lợi vào thành.
Sau đó dừng lại ở sân sau của một cửa hàng ở khu bình dân huyện An Phong.
Sân sau này là một căn viện nhỏ.
Đây là tiệm gạo Lữ gia ở khu bình dân huyện An Phong.
Hạ Huyền tiến lên, gõ cửa gỗ bị bong sơn một cách có tiết tấu.
Người bên trong nghe thấy tiếng đập cửa có tiết tấu này thì vội hỏi: "Ai vậy?"
"Lữ Thụ, là ta, hai vị thiếu gia đã thu lương thực về rồi, mau mở cửa đi!" Cánh cửa lập tức được mở ra.
Một nam tử khoảng 17,18 tuổi đi ra, đi tới bên cạnh chiếc xe ngựa đầu tiên cung kính nói: "Tiểu nhân gặp qua thiếu gia, thiếu phu nhân."
Lữ Thụ lại nhìn thoáng qua Bát công chúa cùng An Bố Nhĩ, đã biết thân phận của bọn họ, dựa theo những gì đã ước định từ trước mà cung kính hành lễ: "Tiểu nhân gặp qua cô gia, tiểu thư!"
Nạp Lan Cẩn Niên đang đỡ Ôn Noãn xuống xe ngựa, gật đầu với Lữ Thụ: 'Kéo lương thực vào đi!"
Hắn nói một câu, sau đó liền đỡ Ôn Noãn đi vào sân.
Bát công chúa và hai người An Bố Nhĩ cũng đi vào theo.
Chờ sau khi vào phòng, tất cả mọi người đều rời đi thì Nạp Lan Cẩn Niên mới nói: "Hiện tại giá lương thực ở Bắc Minh quốc là bao nhiêu?"
Lữ Thụ: “Giá lương thực tinh đã tăng tới 40 văn một cân, lương thực bình thường cũng có giá 30 văn, gạo lức là 20 văn, bột mì trắng là 42 văn, loại bình thường là 32 văn, bột lúa mạch là 22 văn. Hiện tại giá cả lương thực của các quốc gia đều tăng lên. Giá gạo và bộ mì ở Bắc Minh quốc tăng lên từng ngày, giá bán mỗi ngày đều không giống nhau. Hơn nữa triều đình quản lý rất nghiêm, lại bởi vì thuế má gia tăng và còn có chiến loạn nên các dân chúng bình thường đã không dám bán lương thực. Cực kỳ khó thu mua.”
Lữ Thụ là nhi tử của Lữ Nghiệp, bắt đầu từ mười hai tuổi đã đi theo Lữ Nghiệp tới Bắc Minh quốc mở tiệm gạo, mấy năm nay đã mở được 5 tiệm gạo ở các thành trì khác nhau tại Bắc Minh quốc.
Mỗi một tiệm gạo đều được kinh doanh không quá tốt cũng không quá xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận