Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2167: Xuất Hiện Lốc Xoáy

Chương 2167: Xuất Hiện Lốc XoáyChương 2167: Xuất Hiện Lốc Xoáy
Ôn Noãn nhanh chóng hô to một tiếng: "Thập Thất ca."
Nạp Lan Cẩn Niên nghe thấy giọng nói của Ôn Noãn thì lập tức quay đầu, hắn nhìn thấy Ôn Noãn đứng ở nơi đó, nói với binh lính một tiếng, sau đó trực tiếp cưỡi ngựa đi đến bên cạnh Ôn Noãn, xoay người xuống ngựa, nhỏ giọng nói: "Sao không ngủ? Mau quay về ngủ đi, ta sẽ vê sớm thôi."
Ôn Noãn nói thẳng: "Có phải chàng định ngồi thuyền đi cứu người hay không? Đi bằng đường thủy đúng chứ? Ta đi với chàng. Đi bằng đường thủy cũng không sao, hơn nữa ta biết chỗ này cách bờ sông không xa, chỉ một km
Nạp Lan Cẩn Niên đang định từ chối, Trần Hoan đã lái xe ngựa đi đến gần hai người.
Ôn Noãn lập tức nói: "Nếu chàng không đồng ý, ta sẽ tự mình ngồi xe ngựa đi đến đó!"
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
"Ta chưa nói không đồng ý, lên xe ngựa đi!"
Giọng điệu của người nào đó tràn ngập sự bất đắc dĩ.
Làm sao hắn dám không đồng ý!
Nha đầu này sẽ tự mình ngồi xe ngựa đến đó thật!
Nhưng mà, Nạp Lan Cẩn Niên cũng không yên tâm để Ôn Noãn ở lại đây một mình.
Nhưng mà.
Nương tử nhà người ta mang thai, có phải cũng không chịu nghe lời giống thế này không?
Không, ở nhà nghe theo cha, xuất giá sẽ nghe theo phu quân, phu quân chính là trời, nương tử nhà người ta làm sao dám cãi lời của phu quân chứ?
Cãi lời sẽ bị hưu.
Sao vị này nhà hắn lại chẳng nghe lời chút nào vậy?
Trong xe ngựa, Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn, nhẹ nhàng cắn lên vành tai của nàng, giống như đang trừng phạt!
Ôn Noãn rụt cổ: "Sao chàng lại cắn người taI"
"Ai bảo lỗ tai nàng không nghe lọt lời ta nói!"
Rất nhanh Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn đã lên thuyền.
Sau khi bọn họ lên thuyền, lập tức cảm nhận được điều gì đó không phù hợp.
Ôn Noãn: "Đêm nay gió cũng không lớn! Có phải nước dưới con sông này chảy hơi nhanh rồi không?"
Ôn Noãn sợ có lũ lụt.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng cảm thấy không phù hợp, hắn lớn tiếng nói với các binh lính trên thuyền: "Truyền lệnh xuống, cố gắng lái thuyên ở gần bờ một chút!"
Cố gắng lái thuyền gần bờ, lỡ như gặp được chuyện gì bất thình lình thì mọi người có thể nhảy lên bờ.
Những binh lính mà Nạp Lan Cẩn Niên dẫn đến đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, đều có khinh công, trong vòng 100 mét, nhảy lên bờ, không phải là vấn đề.
Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay Ôn Noãn thật chặt, đôi mắt dường như không chớp một cái nào mà tập trung nhìn xung quanh.
Quả thật là mắt nhìn bốn phía, tai nghe tám phương!
Những binh lính khác cũng khẩn trương tập trung chú ý mọi động tĩnh.
Không bình thường, không hề bình thường một chút nào!
Tốc độ của con thuyền này thật sự quá nhanh!
Giống như phía trước có thứ gì đó hấp dẫn nước sông, khiến nó chảy nhanh như trút xuống.
May sao mặt sông vẫn khá yên ắng, không phải sóng gió mãnh liệt!
Nếu không mọi người cũng không dám tiếp tục di chuyển bằng thuyền nữa.
Cơ thể ai cũng căng chặt, chuẩn bị sẵn sàng nhảy lên bờ bất cứ lúc nào.
Đảo Giang Tâm
Hạ Huyền dẫn theo một trăm binh lính đứng trên bờ, cứ mỗi hai người là lại lôi một sợi dây thừng.
Từng tiếng ầm vang vang lên giữa đảo Giang Tâm.
Từng tia lửa và nước được bắn lên cao!
Nước sông đang gào thét kịch liệt.
Một đám người áo đen nổi lên trên mặt sông, cố hết sức bơi lên bờ, trên người bọn họ đều được cột một sợi dây thừng.
Nhưng mà xung lượng của cú nổ khiến nước sông chảy xiết, tạo ra những đợt sóng lớn, cơ thể của bọn họ bị sóng lớn bao phủ, hoặc là bị đẩy ra xa.
Một đám người áo đen ở trên bờ cũng dùng sức kéo lấy dây thừng, muốn kéo đồng bạn của mình lên bờ.
Nhưng mà sức cản của nước sông thật sự quá lớn, ngược lại khiến bọn họ bị kéo theo xuống dưới sông, có vài binh lính suýt chút nữa đã bị kéo vào dòng nước!
Cũng có một số ít binh lính đã bị kéo luôn xuống dưới sông.
May sao một đầu của dây thừng được cột vào cây.
Hơn nữa bọn họ cũng đã trải qua những cuộc huấn luyện đặc biệt, nếu không cũng đã bị dòng nước cuốn đi rồi!
Các binh lính rơi xuống nước dùng sức nắm chặt dây thừng, liều mạng bơi lên bờ.
Đúng lúc này, đột nhiên có một lốc xoáy xuất hiện lấy đảo Giang Tâm làm trung tâm, nước sông bốn phía điên cuồng chảy về phía đó.
Các binh lính thật vất vả mới kịp bơi lên bờ, lại bị một lực hấp dẫn cực lớn cuốn lấy, bay thẳng tắp về hướng trung tâm của lốc xoáy.
Sức mạnh của nó rất khủng bố, có một sợi dây thừng trực tiếp bị đứt làm đôi.
Thậm chí có một cái cây, cũng bị dây thừng kéo gãy!
Hạ Huyền biến sắc, hắn nhanh chóng phi sang đó ôm lấy thân cây đã gãy kia, rồi dùng sức, nhanh chóng quay ngang nó để chặn giữa hai cây đại thụ!
Các binh lính khác ở trên bờ nhìn thấy thế, cũng đều tìm cây đại thụ, sử dụng tay chân trên người để ôm lấy cây đại thụ, sau đó dùng sức kéo lấy sợi dây thừng, rất nhanh lòng bàn tay đã bị thít chặt đến mức chảy máu, nhưng bọn họ vẫn không buông tay.
Có binh lính không nhịn được nhỏ giọng mắng: "Mẹ nó! Xảy ra chuyện gì vậy! Sao đột nhiên lại có lốc xoáy!" "Con mẹ nó, quá tà môn! Các huynh đệ cố gắng lên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận