Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2178: Đại Nạn Buông Xuong

Chương 2178: Đại Nạn Buông XuongChương 2178: Đại Nạn Buông Xuong
Thất hoàng tử trở lại kinh thành, ngựa không dừng vó chạy thẳng đến hoàng cung.
Cầm lệnh bài, Thất hoàng tử thuận lợi vào cung, vội vàng đi tới Tử Thần Cung.
Suốt dọc đường, bầu không khí trong cung cực kỳ nghiêm túc làm trong lòng hắn sinh ra sự bất an.
An Thân Vương biết được Thất hoàng tử về kinh, hơn nữa còn tiến cung.
Ông ấy lập tức đi ra, liền thấy Thất hoàng tử nhanh chóng bước lên bậc thang.
Ông ấy nhìn thoáng qua bốn phía, không nhìn thấy bóng dáng Nạp Lan Cẩn Niên cùng Tuệ An quận chúa thì không khỏi sốt ruột nói: "Thập Thất đâu? Cẩn Vương phi đâu?"
Thất hoàng tử thở hổn hển nắm chặt tay An Thân Vương, vẻ mặt sốt ruột nói: "Mấy người Thập Thất hoàng thúc còn ở phía sau, ta gấp trở về trước! Phụ hoàng thế nào? Để ta đi xem ông ấy".
An Thân Vương cảm giác được trong tay bị nhét một món đồ, ông ấy thuận thế cầm lấy, sau đó nhỏ giọng nói: "Thái y nói đại nạn buông xuống, chỉ sợ không chịu nổi đêm nay. Hiện tại Thập Thất hoàng đệ đến nơi nào rồi?"
Đại nạn buông xuống là cái quỷ gì?
Thất hoàng tử thấy trong lòng căng thẳng, hắn há miệng thở dốc, lại phát hiện yết hầu khô khốc, hắn gian nan nói: "Không phải nói phụ hoàng đã tỉnh lại rồi sao?"
Lúc này đại hoàng tôn từ bên trong đi ra, vẻ mặt đau kịch liệt nói: "Thất hoàng thúc, người đã trở lại rồi! Mau đi vào xem Hoàng tổ phụ đi! Đúng rồi, khi nào Thập Thất hoàng thúc công trở vê?"
An Thân Vương nghe thấy thanh âm của đại hoàng tôn thì nhắm mắt lại, ấn xuống sự tức giận trong lòng, chỉ nói với Thất hoàng tử: "Lại bị tức tới ngất đi rồi! Đi xem phụ hoàng của ngươi trước đi".
Thất hoàng tử gật đầu, sau đó đáp lại đại hoàng tôn: "Thập Thất hoàng thúc còn đang ở trên đường, ta về trước, chỉ sợ nhanh nhất cũng phải hai ngày sau thúc ấy mới kịp trở về".
"Cái gì? Hai ngày?!" An Thân Vương kinh hô ra tiếng.
Đại hoàng tôn lại âm thâm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thất hoàng tử nặng nề gật đầu một cái: "Thập Thất hoàng thẩm có hỉ, bụng lớn nên thật sự không thích hợp lên đường. Bọn họ đã mau chóng gấp trở về. Chỉ là không thể quá gấp, nếu không thì bụng của Thập Thất hoàng thẩm sẽ không thoải mái”.
Cái gọi là bảy sống, tám không sống, đúng là thời điểm nguy hiểm nhất.
Hai người vừa nói vừa đi vào trong.
Đại hoàng tôn thức thời cúi đầu đi theo phía sau hai người, không nói gì.
Chỉ nghe hai người phía trước nói chuyện.
Ba người đi vào Tử Thần Cung.
Thất hoàng tử thấy Hoàng thượng nằm ở trên long sàng, không hề có sức sống, trong lòng run lên, quả thực khó có thể tin, hắn đi tới bên cạnh long sàng, hai đầu gối mềm nhữn trực tiếp quỳ xuống: "Phụ hoàng!"
"Phụ hoàng, nhi thần đã trở lại, Thập Thất hoàng thúc cũng sẽ nhanh về thôi. Phụ hoàng..."
Hoàng Thượng trên long sàng vẫn không nhúc nhích.
Thất hoàng tử nắm lấy tay ông ấy, thậm chí còn không cảm giác được mạch đập của ông ấy.
Lần này Thất hoàng tử thật sự thấy luống cuống, hắn nhịn không được duỗi tay dò xét hơi thở của hoàng thượng.
Hình như cũng không cảm giác được có hơi thở gì. Hơn nữa thân thể của Hoàng Thượng cũng không quá ấm áp, có chút lạnh lẽo.
Không phải là...
"Thái y! Sao phụ hoàng giống như không có hơi thở vậy! Ngươi mau nhìn xeml" Thất hoàng tử sợ tới mức hô lên một tiếng.
Các thái y cũng hoảng sợ, vội tiến lên.
Lúc này Tam hoàng tử cũng đã gấp trở vê từ biên cương, vừa bước vào đã nghe thấy lới này, hắn lập tức cực kỳ bi thương hô to một tiếng, nhào lên: "Phụ hoàng! Phụ hoàng, người làm sao vậy? Ta đã trở vê, phụ hoàng”.
"Câm miệng!" An Thân Vương tức giận mắng một tiếng.
Tam hoàng tử sợ tới mức lập tức im lặng.
Các thái y vội vàng chạy tới, một đám thái y xếp hàng thay phiên xem mạch.
An Thân Vương đứng cuối đám người, nhân cơ hội nhìn thoáng qua tờ giấy trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận