Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 221: Tranh Giành Vợ

Chương 221: Tranh Giành VợChương 221: Tranh Giành Vợ
Ôn Noãn bật cười: "Sao lại ghét bỏ vậy?!"
Tiểu Hắc cũng nôn nóng.
Vậy chẳng phải chỉ còn mình nó là cô đơn sao?
Nó dừng ở bên cạnh rổ, vội giơ chân lên, nhìn vật nhỏ trong rổ lại nhìn Ôn Noãn, sau đó mở cánh ra ôm lấy cái rổ, lại nhìn Ôn Noãn bằng ánh mắt vô cùng đáng thương.
Ôn Noãn: "..."
"Tiểu Hắc, ngươi cũng muốn nó làm vợ?"
Tiểu Hắc gật đầu.
Ôn Noãn: "..."
Nàng nâng cằm, diều hâu cùng chó có thể kết giao sao?
Đại Hôi thấy Tiểu Hắc như vậy, nó trừng mắt nhìn Tiểu Hắc một cái, trong mắt còn mang sự cảnh cáo, nó tru lên một tiếng: Đừng giành vợ của tal
Sau đó nó cúi đầu, chán ghét nhìn con chó nhỏ nửa sống nửa chết trong ổ: Nếu tỷ tỷ đã tìm vợ cho nó, vậy thì nó sẽ miễn cưỡng nhận vậy!
Tiểu Hắc võ võ đôi cánh lớn: Của tal
Đại Hôi nhìn Tiểu Hắc một cái, nó quay đầu nhìn Đại Hắc trong chuồng bò sau nhà: Ngươi đi tìm Đại Hắc đi!
Tiểu Hắc: III
Nó vặn cổ: Nó không cần!
Nó chỉ kém khóc thành tiếng!
Ôn Noãn suýt chút nữa vì cười mà đau sốc hông, nàng ôm bụng: "Tiểu Hắc, chim cùng thú không thể kết giao, hôm nào ta tìm cho ngươi một bạn đời khác nhé!"
Tiểu Hắc: ??2
Vào buổi tối khi đi ngủ, Ôn Gia Mỹ mới biết được Ôn Noãn mua chăn bông mới là cho chính mình dùng, bà ấy chết sống không chịu dùng, mãi cho đến khi biết người trong nhà đều dùng chăn bông mới thì mới từ bỏ.
Ôn Gia Mỹ ngủ chung giường với Vương thị, Vương thị hỏi nữ nhi ở nhà chồng sống như thế nào, Tưởng thị và Hà Hoán Hồng đối xử với nữ nhi thế nào, Ôn Gia Mỹ đều nói hai người họ đối xử với mình khá tốt.
Là bởi vì bà không có con, trong lòng sốt ruột, ngủ không tốt, nên mới có thể như vậy.
Ở trong lòng của Ôn Gia Mỹ, mẹ chồng không trách bà vì không có con, đôi mắt nhìn không thấy còn cướp làm việc nhà, tuy rằng không thể giúp đỡ cái gì, ngược lại lại làm cho loạn cả lên, nhưng đó cũng là tâm ý của mẹ chồng.
Đến nỗi chồng, hắn cũng là vì bà nhiều năm như vậy không thể sinh con, khắc chồng, gả đến ba năm liền hại hắn kinh doanh thất bại, gia cảnh sa sút mới có thể say rượu, sau đó biến thành như vậy.
Người trong thôn mỗi lần nhìn thấy hắn đều cười nhạo sau lưng, cho nên hắn mới uống rượu, bình thường không say thì hắn sẽ không như vậy với mình.
Bất hiếu có ba loại, tội lớn nhất là không có con nối dõi, có đôi khi bà cũng biết hắn nghẹn khuất, chỉ là...
Ôn Gia Mỹ nhắm mắt lại, không hề suy nghĩ nhiều nữa, đi vào giấc ngủ.
Ánh sáng luân phiên chiếu vào những căn phòng tối om, ngày xây nhà của nhà Ôn Noãn đến như mong đợi. Bọn họ chờ mong ngày này đã lâu!
Mấy năm nay ở phòng chất củi, làm bạn với heo; ở phòng trúc nửa tháng, nghe tiếng gió lao xao đi vào giấc ngủ, ngày đêm lay lắt bệnh tật, không biết sống chết, nhà không có, người thì xa, không ai có thể cảm nhận được loại tuyệt vọng thống khổ sợ hãi này!
May mắn không bỏ cuộc!
May mắn kiên trì!
May mắn cuối cùng cũng đoàn tul
Ngô thị và Vương thị trời chưa sáng đã dậy chuẩn bị tốt giấy tờ vàng mã.
Giờ Thìn hôm nay là giờ lành, giờ Thìn vừa đến, hai người vội vàng lạy thổ địa công công, sau đó là một tiếng pháo dài lớn.
Ôn Gia Thuy mang theo những người dân ngày đó giúp đỡ xây phòng trúc, còn mướn người xây dựng trấn trên bắt đầu kéo dây hồng xác định vị trí của ngôi nhà, đào móng xây nhà.
Trận pháo nổ này đã thu hút sự chú ý của vô số thôn dân, ai cũng kéo đến xem náo nhiệt.
Thấy nhà Ôn Gia Thuy động thổ xây nhà, bọn họ vô cùng hâm mộ.
"Hôm nay nhà ai có chuyện vui vậy?" Ông Ôn ở trong phòng nghe được tiếng pháo nổ kinh ngạc nói, dứt lời ông ta đi ra ngoài nhìn xem.
Chu thị hôm nay ăn mặc rất xinh đẹp, trên đầu đeo kim thoa, trên cổ treo trân châu. Trên tay mang vòng tay phỉ thúy, trên ngón tay cũng đeo mấy chiếc nhẫn vàng, toàn thân giống như một toà châu báu.
Bà ta cũng đi theo ra ngoài, hôm nay là ngày nhà bà ta bắt đầu khai thác quặng ngọc.
Tuy rằng bà ta không vào núi, nhưng cũng phải đến chúc mừng một chút.
Thuận tiện đi đến chỗ Vương thị nhìn xem, để đối phương cũng hâm mộ bà ta một chút?
Núi vàng núi bạc đều kém núi ngọc!
Về sau bà ta chính là người có quặng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận