Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 2206: Cha Qua Loi Hai

Chuong 2206: Cha Qua Loi HaiChuong 2206: Cha Qua Loi Hai
Ôn Hinh vừa mới đứng thẳng thân thể, liền đụng phải một cái ôm ấm áp, cả người lập tức nóng như lửa đốt.
Lâm Đình Hiên ôm chặt lấy nàng, vùi mặt vào cổ nàng: "Ta rất nhớ nàng. Mấy năm nay vất vả cho nàng rồi! Thật xin lỗi, cảm ơn nàng!"
Vừa thành thân hơn một tháng thì hắn đã xuất chinh, sau đó từ biệt chính là ba năm.
Một mình nàng chịu đựng trong mười tháng mang thai.
Một mình nàng chịu đau đớn khi sinh con.
Hắn cũng không thể ở bên cạnh chăm sóc cho nàng ở cữ.
Cũng chỉ là một mình nàng ngậm đắng nuốt cay nuôi dạy bọn nhở
Đối với nàng, hắn có quá nhiều ay náy, thua thiệt và cảm ơn!
Ôn Hinh đưa tay ôm lấy eo hắn: "Cảm ơn chàng đã bình an trở về. Những việc này đối với ta mà nói đều đáng giát"
Hai mắt Lâm Đình Hiên chua xót, lập tức ươn ướt.
Hắn nhanh chóng nâng cằm nàng lên, bịt kín môi nàng.
Nhiệt tình, khẩn trương, hận không thể trút hết những tâm tư bao năm qual
"Đây là phòng của bọn nhỏ." Ôn Hinh thật vất vả tìm được kẽ hở nói một câu.
"Là ta nóng nảy." Lâm Đình Hiên bế Ôn Hinh lên, nhanh chóng hướng trở về phòng của bọn họ.
Hắn rất nóng nảy!
Hắn đã chờ đợi ngày đoàn tụ với nàng quá lâu rồi!
Hắn chờ ngày ở bên cạnh nàng lâu dài, chờ rất lâu rất lâu rồi!
Sau một đêm điên cuồng, Ôn Hinh tỉnh lại thì đã là giữa trưa.
Vị trí bên cạnh nàng đã không còn độ ấm, nếu không phải thân thể mệt muốn chết, nàng đều hoài nghi tối hôm qua chỉ là giấc mơ.
Nàng nằm ở trên giường, nghĩ đến cái gì đó rồi khẽ cười.
Lúc này, bên ngoài phòng truyền đến những tiếng hoan hô.
Nàng nhanh chóng xuống giường, đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra nhìn bên ngoài.
Lâm Đình Hiên đang mang theo hai đứa nhỏ chơi trò ném thẻ vào bình rượu.
Lâm Đình Hiên ở rất xa, cách xa năm mét, nhưng hắn vẫn ném trúng được.
Hai đứa trẻ hét lên vì sung sướng.
"Cha quá lợi hại!
"Cha thật là lợi hại, lợi hại hơn cả mẫu thân! Cha và dì Hoàng Hậu lợi hại giống nhau! Dì Hoàng Hậu cũng có thể ném trúng từ khoảng cách xa như vậy!"
Lâm Đình Hiên nghe vậy thì xấu hổ: Sao hắn có thể lợi hại như Hoàng Hậu!
Nhưng không thể nói những lời này ở trước mặt bọn nhỏ! Sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của hắn.
"Cha, lần sau cha và dì Hoàng Hậu thi đấu một chút được không! Mỗi lần mẫu thân đều thua, làm hại con không có mặt mũi ở trước mặt Tiểu Hoàng." Tiểu Bảo lôi kéo tay Lâm Đình Hiên làm nũng nói. Lâm Đình Hien:
Thi đấu với Hoàng Hậu? Hắn cũng không dám nói sẽ thual
Đang phiền não xem nên từ chối như thế nào để không đánh mất hình tượng to lớn của mình trong lòng bọn nhỏ.
Lúc này hắn nghe được cửa sổ có động tĩnh.
Lâm Đình Hiên nhanh chóng quay đầu, vui vẻ: "Mau thân của hai đứa tỉnh rồi!"
Hai đứa nhỏ nhanh chóng quay đầu, xuyên thấu qua cửa sổ thấy Ôn Hinh mỉm cười nhìn mấy cha con, bọn họ liền cất bước chạy tới.
"Mẫu thân, mẫu thân, mau ra đây, cha thật là lợi hại!"
"Mẫu thân, sao mẫu thân ngủ lâu như vậy, cha đang dạy chúng ta ném bình, con đã ném trúng hai lần rồi!"
Ánh mắt của Ôn Hinh cùng Lâm Đình Hiên giao nhau trong không trung.
Trên mặt Lâm Đình Hiên chứa đầy ý cười dịu dàng.
Ôn Hinh hơi mỉm cười.
Thật tốt!
Giấc mơ của nàng cuối cùng đã trở thành sự thật.
Hạnh phúc mà nàng mong muốn thực ra chỉ đơn giản vậy thôi.
Người một nhà sinh hoạt ở bên nhau.
Lâm Đình Hiên đi theo sau hai đứa nhỏ vào phòng.
Hai đứa nhỏ vừa vào phòng liền mỗi đứa ôm một đùi của Ôn Hinh.
Đại Bảo: "Mẫu thân tỉnh rồi sao? Còn mệt hay không ạ?"
Tiểu Bảo: "Mẫu thân, tối hôm qua mẫu thân đã làm gì vậy ạ, tại sao lại không ngủ được?"
Ôn Hinh không rõ lý do: "Mẫu thân không mệt, tối qua mẫu thân có ngủ mài"
Tiểu Bảo kinh ngạc: "Ngủ rồi sao? Nhưng tại sao cha lại nói tối qua mẫu thân không ngủ nên mệt, sáng sớm mới ngủ, bảo bọn con đừng làm ồn, cha sẽ chơi cùng bọn con".
Đại Bảo gật đầu: "Mẫu thân, tối qua mẫu thân không ngủ được là vì đã làm gì, sao lại mệt như vậy? Lại ngủ đến khi mặt trời sắp xuống núi mới tỉnh. Sau này mẫu thân có thể gọi Đại Bảo giúp, không để chính mình mệt mỏi như thế?"
Lúc này, Lâm Đình Hiên đi đến, cười nói: "Các con không giúp được, mẫu thân là đang cố gắng sinh đệ đệ muội muội cho các con đấy!"
Ôn Hinh lập tức đỏ bừng mặt, nàng trừng mắt nhìn hắn một cái, nói linh tinh gì trước mặt bọn nhỏ đấy?
Hai đứa nhỏ nghe vậy thì hưng phấn nhảy dựng lên: "Thật ư? Đại Bảo muốn đệ đệ! Đệ đệ thông minh giống như Tiểu Hoàng, con có thể dạy đệ đệ bắn nal
"Tiểu Bảo muốn muội muội, con sẽ đi bắt bươm bướm với muội muội, sẽ chơi đóng vai gia đình, chơi búp bê vải, con sẽ đưa tất cả búp bê vải của mình cho muội muội!"
Lâm Đình Hiên cười nói: "Ừm, được, chúng ta muốn cả đệ đệ lẫn muội muội, cha và mẫu thân sẽ cố gắng hơn!"
Tiểu Bảo gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm vào bụng Ôn Hinh: "Được al Mẫu thân, con muốn nhanh có muội muội, tối hôm qua mẫu thân bận cả một đêm, con đã có muội muội chưa ạ?"
Đại Bảo cũng nhìn chằm chằm vào bụng Ôn Hinh: "Mẫu thân, tối hôm qua mẫu thân bận rộn là vì muốn có đệ đệ hay là vì muốn có muội muội, hay là cả đệ đệ muội muội đều có?"
Tiểu Bảo: "Tốt nhất là có cả đệ đệ và muội muội!"
Đại Bảo gật đầu: "Đúng vậy."
Bọn họ đã từng nhìn thấy Ôn Noãn cùng Ôn Nhu bụng to, cho nên biết đệ đệ muội muội đều chui từ trong bụng mẫu thân ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận