Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 224: Phong Thủy Bảo Địa

Chương 224: Phong Thủy Bảo ĐịaChương 224: Phong Thủy Bảo Địa
Sau khi Chu thị hưởng thụ mọi người hâm mộ khen ngợi, bà ta vui vẻ đi về nhà.
Ông Ôn ở lại giúp đỡ, nhưng bà ta đang đắc ý nên liền mặc kệ.
Khi gần đến cửa nhà, bà ta thấy một hàng dài những chiếc xe la đi đến.
Nhìn thoáng qua không thể thấy được điểm cuối, nhưng người đang đi phía trước là một chiếc xe ngựa sang trọng.
Chu thị giật mình, đây là tiện nhân Vương thị kia xây nhà gạch xanh sao?
Nhiều gạch xanh như vậy thì căn phòng phải lớn cỡ nào?
Chu thị nghĩ đến việc lúc trước mình bảo Đại Lang mua đất hoang, để Vương thị không có nơi xây nhà nhưng Đại Lang nói đất hoang đã bị người khác mua rồi.
Lúc đó bà ta nghe xong liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, bà ta liên biết năm mươi lượng bán công thức món ăn và một khối ngọc thạch tuyệt đối không làm ra được tình huống lớn như vậy.
Đây nhất định là chủ nhân của mảnh đất hoang đến để xây nhà, trận thế lớn như vậy, người này phải là một người giàu có hoặc là quý tộc.
Bà ta xoay chuyển tròng mắt, vội đi lên ngăn xe ngựa lại: "Quý nhân, đợi một chút!"
Người đánh xe nhìn thoáng qua Chu thị, nhíu mày nói: Chuyện gì?"
Chu thị cười nói: 'Quý nhân, các ngươi đang chuẩn bị xây nhà trên mảnh đất hoang cuối thôn sao?"
Người trong xe ngựa nghe thấy lời này, vén màn lên vuốt râu hỏi: "Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"
Mảnh đất hoang kia không phải có chôn người đấy chứ?
"Là như thế này, mảnh đất hoang kia xây nhà rất tốt, trước kia con trai tôi muốn mual Phong thủy sư nói mảnh đất kia có phong thủy tốt, nếu như xây nhà ở trên đó thì người ở nhất định có thể hô mưa gọi gió! Nhưng mà”
Nói tới đây, Chu thị cố ý dừng một chút.
Người trong xe ngựa hỏi: "Nhưng mà cái gì?"
Hắn cũng là hiểu chút phong thuỷ, khi Phong thần y bảo hắn xây một tòa phủ đệ ở mảnh đất hoang kia, hắn đã tới xem qua, tất nhiên biết mảnh đất hoang kia có phong thuỷ khá tốt, nhưng hắn vẫn muốn nghe những người khác nói như thế nào.
"Nhưng mà phong thuỷ tốt nhất vẫn là vài mẫu đất dựa gần chân núi gần đó, nơi đó chính là phong thuỷ bảo mạch của toàn bộ mảnh đất! Nếu như ngươi không tin, ngươi có thể nhìn xem một hộ dân trong thôn chúng tôi, vừa dọn đến đó vài ngày liên xây nhà gạch xanh nhà ngói khang trang, sau đó liền biết tôi nói có đúng không.
Ngươi xeml! Hiện tại bọn họ đã từ người nghèo nhất trong thôn nhảy thành phú hộ trong thôn!"
Người trong xe nghe xong gật đầu: "Đúng vậy, năm mẫu đất dựa núi lớn kia thật là nơi có phong thuỷ tốt nhất, nhưng mà đại nương, điều ngươi muốn nói là gì?"
Bảo mạch là người ta thường gọi, chẳng qua là bởi vì trong số những điều cấm ky, không được phép gọi long mạch, cho nên mọi người đều nói là bảo mạch.
"Tôi chỉ là hảo tâm nhắc nhở quý nhân một chút, nếu không có bảo mạch, phong thuỷ của mảnh đất hoang kia cũng bị phá hủy! Nếu như chỉ có một căn nhà xây dựng trên mảnh đất hoang kia thì không sao, nhưng hai nhà cùng xây trên đó thì chính là điều tối ky! Bảo mạch sẽ bị người chặn ngang chặt đứt, ngươi biết hậu quả là gì không? Cửa nát nhà tan nha!
"Cho nên ta hảo tâm nhắc nhở quý nhân vẫn là nên bán mảnh đất hoang kia đi, không cần xây nhà ở đó, bằng không sẽ không tốt với người nhà của ngươi." "Phong thuỷ bảo địa trong thiên hạ cũng không phải chỉ có một chỗ, đúng không? Tiếp tục tìm là được rồi, miễn cho mất đi tính mạng.
Vừa lúc có hộ dân trong thôn chúng tôi hôm nay đang động thổ xây nhà ở mảnh đất hoang kia, ngươi bán mảnh đất hoang kia cho bọn họ, bọn họ hẳn là sẽ mua. Nói không chừng quý nhân còn có thể tranh thủ cơ hội này kiếm được một số tiên nữa đấy!" Chu thị giống như suy nghĩ cho đối phương, đóng vai một người tốt bụng.
Người trong xe ngựa sắc mặt ngưng trọng gật đầu: "Ngươi nói đúng! Đại nương, cảm ơn!"
Nói xong, người nọ buông xuống mành xe ngựa.
Chu thị giả vờ sốt ruột nói: "Ai, quý nhân đừng không tin tôi nói! Tôi thật sự hiểu phong thuỷ!"
"Ta biết. Cảm ơn!"
"Giá!" Người đánh xe lắc roi ngựa, ngựa liền di chuyển, xe ngựa chậm rãi tiếp tục đi đến phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận