Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 237: Nguoi Khong Xung Biet

Chuong 237: Nguoi Khong Xung BietChuong 237: Nguoi Khong Xung Biet
Mùa thu là mùa ít mưa, ngày hôm qua chỉ lac đác vài giọt.
Ngày hôm sau, bầu trời kinh thành không có mây.
Khu vực cưỡi ngựa bắn cung của hoàng gia.
Một thân ảnh màu vàng sáng cùng một thân ảnh màu xám bạc đứng song song ở trên sân bắn.
Trước mặt bọn họ là năm tên binh lính, trong tay mỗi người là cái nỏ có hai mươi cung tiễn.
Tướng lĩnh ra lệnh một tiếng, trăm mũi tên ngắn nhọn bắn ra, trong không khí vang lên tiếng "Vèo", cực kỳ thanh thúy sắc bén!
Trong lòng mọi người cũng run lên!
Cách bên ngoài 1000 mét, toàn bộ bia để bắn cung đều bị xuyên thấu, có vài mũi tên bắn vào thân cây phía sau bia ngắm, ăn vào gỗ sâu ba phân!
"Giỏi!" Thân ảnh màu vàng hô lên một tiếng, hùng hồn đanh thép!
"Đại quốc trọng binh!"
"Thần binh lợi khít"
"Quách cô nương thật sự quá tài giỏi, quả nhiên không hổ danh là con gái của phủ Đại tướng quân, rất có phong thái của lão tướng quân, vũ khí như thần binh lợi khí này cũng có thể làm ra được, dù phận nữ nhi cũng không thua kém đàn ông!"
Quách Minh Diễm mỉm cười, khiêm tốn nói: "Tôi chỉ hoàn thành một phần, chỗ quan trọng đều là Cẩn Vương hoàn thành."
"Cẩn Vương văn võ song toàn, trong thiên hạ có một không hai..."
Chúng văn võ bá quan khen ngợi Nạp Lan Cẩn Niên một phen, từng câu khen ngợi như không cần phải tốn tiến.
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng: "Không phải của bổn vương, là của người khác."
Nét mặt của Quách Minh Diễm cứng đờ, hắn sẽ không đem công lao đưa cho thôn nữ kia đi?
Đại hoàng tử nhìn Nạp Lan Cẩn Niên đứng bên cạnh Hoàng thượng, dáng vẻ cao gầy, khuôn mặt tuấn mỹ, xuất sắc ưu tú mà lòng chua xót không chịu được.
Bản thân ông ta đã bốn mươi tuổi, nghĩ đến phụ hoàng của mình năm nay chỉ mới hơn năm mươi, thân thể khỏe mạnh, nhưng nhìn Thập Thất hoàng thúc chỉ mới mười bảy, bằng tuổi con của ông ta, tâm tình ông ta quả thật khó diễn tả bằng lời!
Giờ phút này, nghe câu nói của hắn thì trong lòng ông ta nhất thời cũng tram xuống, bên cạnh Thập Thất hoàng thúc còn có người tài giỏi vậy sao?
Tuổi của vị Thập Thất hoàng thúc này nhỏ hơn ông ta, nhưng công lao lại nhiều hơn so với ông ta, trong triều đại thân cũng rất tin tưởng hắn, hắn cũng có tiếng tăm cao nhất trong thiên hạ, phụ hoàng yêu thương hắn còn nhiều hơn con trai của ông ấy.
Có đôi khi ông ta cũng hoài nghi, có khi nào thập thất hoàng thúc mới là con trai thật sự của phụ hoàng không!
Còn ông ta chỉ là một đại hoàng tử nhặt được!
Quan trọng nhất là bên cạnh thập thất hoàng thúc có rất nhiều người tài giỏi, hiện tại lại có thêm một người? Còn để cho người khác sống nữa không?
Ông ta mỉm cười, nói: "Thập Thất hoàng thúc, ai có bản lĩnh như vậy?"
"Ngươi không xứng đáng để được biết." Nạp Lan Cẩn Niên thản nhiên nói. Đại hoàng td:
Mọi người: ”...'
Yên lặng đến khác thường!
Đại hoàng tử không xứng để được biết, vậy thì người nào xứng đáng được biết?
Mọi người cũng không dám hỏi nhiều.
Nụ cười trên khuôn mặt của đại hoàng tử cũng cứng đờ, nhưng rất nhanh đã được ông ta khôi phục lại nụ cười tươi, giống như không có việc gì, nói: "Có được thần binh lợi khí như vậy, Nạp Lan quốc cũng sẽ bình an vô sự, trời phù hộ Nạp Lan quốc chúng tal"
Mọi người cũng nhanh chóng hùa theo:
"Trời phù hộ Nạp Lan quốc! Những thần binh lợi khí hiện thế để bảo vệ Nạp Lan quốc, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuết"
Cả triều bá quan văn võ đều quỳ xuống: "Nạp Lan quốc vạn tuế, vạn vạn tuế, Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế."
Đại hoàng tử ở nơi mọi người không thấy lộ ra vẻ mặt hung ác nham hiểm.
Nét mặt của những vị hoàng tử khác cũng rất phấn khích.
Hoàng thượng Nạp Lan quốc sờ râu, trên mặt uy nghiêm lộ ra nét cười: "Ha ha... Được! Ha Ha..."
Kế tiếp quan võ ra lệnh một tiếng:
"Cung thủ tiếp theo chuẩn bị"
Mọi người nhanh chóng lui ra, đổi một nhóm người khác lên sân.
Tạo hình của liên nỏ này rất lớn, một người binh lính không thể khống chế, nhưng nó sẽ là vũ khí dùng để chiến đấu rất sắc bén.
Bia ngắm đã được lấy xuống, sáu gã binh lính đem cái liên nỏ có thể bắn liên tục sáu mươi phát có hình dạng rất lớn, giống như con chim ưng dang rộng đôi cánh, đẩy đến phía ngoài tường thành khoảng cách một ngàn mét.
Cả triều văn võ bá quan đều nhìn thấy quái vật lớn này đều bàn luận.
"Này là cái gì vậy?”
"Là cái nỏ sao? Sao có thể vừa lớn vừa cồng kênh như vậy? Dùng để làm gì chứ?"
"Trên chiến trường có tiện để hành động không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận