Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 244: Tinh Ke

Chuong 244: Tinh KeChuong 244: Tinh Ke
Nhưng mà Quách Thiến Ni rất nhanh đã khôi phục lại vẻ tươi cười, vẻ mặt xin lỗi nói: "Trà này ngày mai lại kính đi, để tỷ chuẩn bị tốt túi tiền thì lại kính, tẩu tử thật sự xin lỗi! Hỉ nương, ngươi mang trà xuống đi!"
Nếu hôm nay mấy tỷ muội này không kính trà này, như vậy thì thành mấy tỷ muội này là vì túi tiên của nàng ta mới muốn kính trà, chính là bọn họ không có dạy bảo. Như vậy thì thanh danh của mình sẽ được bảo vệ.
Quách Thiến Ni nghĩ rằng tuổi của các nàng ấy còn nhỏ, không biết những thủ đoạn của người lõi đời này.
Không ngờ Ôn Noãn lại kéo tay hi nương lại, không cho bà ta đi: 'Không cần, nếu quy củ là như thế này thì tất nhiên trà này phải kính, nếu không người khác sẽ nói mẫu thân muội không dạy bảo bọn muội. Cũng cho rằng bọn muội là vì một cái túi tiền mới kính trà cho tẩu tử. Điều này thật không tốt!"
Ôn Hinh cứ thế cầm lấy một ly trà trên khay kính cho Quách Thiến Ni: "Tẩu tử không cần tự trách, cứ yên tâm uống trà, cũng không cần bổ sung túi tiền cho bọn muội, bọn muội không phải vì túi tiền mới kính trà."
Ôn Noãn: "Đại tẩu, mời uống trà, quên túi tiền là chuyện rất bình thường. Tẩu không cần để ở trong lòng!"
Quách Thiến Ni cứng mặt, miễn cưỡng cười vui nhận lấy trà của các nàng ấy, nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy trà này đắng như hoàng liên, thật là đắng mà không nói nên lời.
Lúc này nàng ta mới phát hiện ra, một nhà tứ phòng này không có một ai là dễ đối phó!
Sau khi kính trà xong, Đàm thị đưa mấy tỷ muội ra bên ngoài sân ăn điểm tâm.
Sau khi các nàng rời khỏi tân phòng.
Ôn Linh lại nói: "Mẫu thân, con muốn trò chuyện cùng tẩu tử!"
Nói xong cô bé lại chạy về tân phòng, Ôn Uyển với Ôn Ngọc đều đang ở đó.
Đàm thị thấy vậy cũng không quản cô bé.
Đưa mấy hài tử ra tới sân, cầm hai đĩa điểm tâm cho các nàng ấy, dặn dò các nàng ấy không được ăn quá no, một lúc nữa là tới giờ ăn cơm rồi.
Sau đó lại nói lời xin lỗi với mấy tỷ muội Ôn Noãn, nói không biết tức phụ của Lượng Nhi sẽ quên chuẩn bị túi tiền cho mấy tỷ muội bọn họ.
Mấy tỷ muội Ôn Noãn cũng không ngại.
Đàm thị còn muốn hỗ trợ tiếp đón khách nhân, vì vậy dặn dò Ôn Thiến để ý mấy muội muội rồi rời đi.
Mấy người vừa nói chuyện phiếm, vừa ăn điểm tâm.
Hôm nay Chu thị ăn mặc rất vui mừng, toàn thân mặc một bộ đồ mới màu đỏ vạn thọ, trên đầu còn đeo một cái đai buộc trán đính ngọc, trang điểm như phụ nhân cao quý.
Bà ta đi qua hành lang, thấy mấy nha đầu đang ở đình uống trà ăn điểm tâm, trong lòng vừa có chủ ý, hôm nay vẫn luôn không tìm được cơ hội Ôn Nhu ở một mình!
Không biết Chu thị nghĩ đến điều gì, xoay người vội vàng rời đi.
Bà ta bước vào một gian phòng dành cho khách, không bao lâu sau, lập tức lôi kéo một thiếu niên bước ra.
Trong miệng thiếu niên còn ngậm kẹo: "Cô nãi nãi, bà dẫn cháu đi tìm vợ cháu thật sao?”
"Đúng vậy! Cháu phải nghe cô nãi nãi nói, mới có thể tìm được vợt"
Mấy tỷ muội Ôn Noãn đang ngồi dưới đình ăn điểm tâm nói chuyện phiếm.
Một bà tử đi đến nói: "Ôn Nhu tiểu thư, Tứ phu nhân kêu tiểu thư đi ra sau bếp phụ bà ấy một chút việc."
Bà ta nói xong lập tức tránh ra, cũng không chờ Ôn Nhu, thái độ trước sau như một không để cả nhà nàng vào mắt. Ôn Nhu nghe xong lập tức đứng dậy, dặn dò Ôn Hinh trông chừng On Noãn và Ôn Nhiên, đừng đi lung tung, yến hội sắp bắt đầu rồi, liền đi về phía hậu viện.
Ôn Noãn: Nhóm lửa thì cần giúp cái gì?
Vừa khéo Ôn Noãn uống quá nhiều nước trà, cần đi vệ sinh, sẵn tiện đi xem thử, nói một tiếng với Ôn Thiến rồi đi ra.
Đi được vài bước lại bị bà tử lúc nấy cản lại, không nóng không lạnh nói: "Ôn Noãn tiểu thư, hôm nay đông khách, tiểu thư đừng đi lung tung, lỡ như bị đụng phải thì làm sao bây giờ?"
Ôn Noãn nhàn nhạt nói: "Tôi đi vệ sinh."
"Bên kia có nhà vệ sinh." Bà ta chỉ chỉ một hướng khác.
Đôi mắt Ôn Noãn nhíu lại, nàng nhớ rõ không phải bên đó!
Nàng cũng không phản bác bà ta, xoay người đi theo hướng đó.
Lúc đi đến chỗ rẽ, ở chỗ bà tử không nhìn thấy, lại đi vòng một con đường khác bước về hướng nhà vệ sinh.
Bước chân nàng có hơi vội.
Bên kia, Ôn Nhu bừng từng bước vội vàng đi ra sau bếp.
Cửa Nhật Nguyệt, đột nhiên có một bàn tay vươn ra, giữ nàng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận