Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 248: Ngồi Chung

Chương 248: Ngồi ChungChương 248: Ngồi Chung
Dương lão phu nhân nhận ra bản thân cũng rất có duyên với người họ Ôn, tướng công của mình phá lệ nhận mấy đồ đệ họ Ôn, cháu của mình thì được nhà họ Ôn cứu.
"Không sai, chính là bọn họ." Thường thị lại giới thiệu một chút với mấy người: "Vị này chính là dì của tôi, Dương lão phu nhân.”
Mấy người Ôn Noãn đương nhiên lại chào hỏi một phen.
Chưởng quầy có hơi kinh ngạc, thắc mắc tại sao quý nhân lại quen biết một nhà Vương thị, nhưng hắn vẫn tiếp tục chào đón: "Xin mời mấy vị phu nhân ngồi!"
Ba người này có một người là khách mời danh giá, hai vị khác hắn không biết thân phận, nhưng vị lão phu nhân này chính là phu nhân của sơn trưởng thư viện Lộc Sơn!
Người có thân phận quý trọng nhất trong cả hội trường ngày hôm nay chính là bà ấy!
Đại đường cố ý để lại một chủ bàn đi ra đón tiếp bà.
Thường thị đỡ Vương thị: "Đi thôi Vương phu nhân, chúng ta ngồi xuống rồi nói tiếp."
Lương Tử Vận kéo Ôn Noãn: "Ngồi chung đi."
Vương thị lắc lắc đầu: "Đó là bàn chủ vị, phu nhân, các vị mau đi đến đó ngồi đi! Tôi dẫn mấy đứa nhỏ sang bàn khác ngồi."
Dương lão phu nhân nghe xong thì nhìn về phía chưởng quầy: "Không được ngồi vào chỗ cái bàn kia sao? Vậy sắp xếp cho chúng tôi một cái bàn khác được chứ? Không phải bàn chủ vị cũng không sao."
Bà thấy còn một vài bàn trống.
Dương lão phu nhân là do phu nhân Tưởng thị của Quách phu tử mời đến, nhà mẹ đẻ hai người ở kinh thành, dõng dòi khác nhau, trước kia chưa bao giờ lui đến.
Nhưng mà năm nay Quách phu tử thi vào thư viện Lộc Sơn trở thành phu tử, tất cả những vị phu nhân đến đây ngày hôm nay đều không bằng vị Dương lão phu nhân thân phận tôn quý này, sao có thể để bà ấy ngồi ở chỗ khác.
Nhưng mà nếu thêm nhóm Vương thị vào ngồi, vậy thì phu nhân, tiểu thư và cả nhóm của Quách phu nhân sẽ không có chỗ ngồi!
Chưởng quầy cân nhắc một chút, tuyệt đối không thể đắc tội với vị phu nhân này, phải tiếp đãi thật chu đáo, thỏa mãn các yêu cầu của bà ấy, hắn lập tức nói: "Mấy vị cứ ngồi ở đây là được."
Dương lão phu nhân là một người không câu ne tiểu tiết, cung không để ý mấy việc nhỏ như này lắm, rốt cuộc chỉ đến ăn một bữa hỉ yến, có ngồi bàn chủ tiệc hay không cũng không quan trọng.
Lại nói dựa theo thân phận của bà, cho dù ở kinh thành, cũng là khách quý của những đại thế gia.
Nghe xong lời này, liền nói: "Vương phu nhân, mấy vị Ôn cô nương, mau ngồi xuống đi! Không sao."
Thường thị cũng nói: "Tôi có việc cần nói với Noãn nhi, mau ngồi đi!"
Lương Tử Vận: "Đúng vậy, không phải chỉ là một cái bàn sao, tỷ còn có rất nhiều chuyện muốn nói với muội!"
Vì thế mấy người Ôn Noãn được đưa đến bàn chủ vị lớn nhất, ngồi xuống.
Đã đến giờ bắt đầu yến tịch, khách đều tới đầy đủ.
Ôn Ngọc và Ôn Uyển mang theo Quách Thiến Ni nhà mẹ đẻ, đám người nhà Huyện Thừa đến đây.
Sắc mặt của Ôn Ngọc thay đổi khi thấy đám người Ôn Noãn ngồi ở bàn chính.
Sắc mặt của Ôn Uyển cũng cứng đờ một chút.
Ôn Ngọc bước nhanh đi qua nói với đám người Ôn Noãn: "Sao các ngươi lại ngồi ở đây? Đây là vị trí của các ngươi sao? Nhanh nhường ra! Đây là bàn tiếp đón quý nhân! Góc bàn bên kia mới là vị trí của các ngươi."
Thật là xem chính mình làm cọng hành căn tỏi nào, dám ngồi ở bàn chính?
Ôn Ngọc nổi giận!
Con đi Ôn Noãn này đánh bà nội của mình, làm tẩu tử vừa mới vào cửa mất mặt. Hiện tại lại bá chiếm chủ tịch, cả gia đình người này hôm nay là tới làm cho bọn họ ngột ngạt phải không!
Chúc Vũ Hiên ở bên cạnh châm chọc: "Cũng không xem xem chính mình được mấy cân mấy lượng, ngươi là thứ gì chứ! Có thân phận quý trọng không mà dám ngồi ở chỗ này?!"
Bàn người của Ôn Noãn toàn bộ lặng im.
Ôn Ngọc cười lạnh: "Sao nào, đuổi đều không đi?"
Sắc mặt Vương thị cứng đờ.
Ôn Noãn đứng lên: "Dương lão phu nhân, Thường bá mẫu, các ngươi từ từ ăn."
Sắc mặt của Thường thị cùng Lương Tử Vận cực kỳ cực kỳ khó coi.
Thường thị đến đây với dì của mình, bởi vì bà ấy vừa lúc đi đến trong phủ của dì thăm hỏi.
Bà cũng không quen biết gia đình này, bà nhìn ve phía Dương lão phu nhân: "Di?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận