Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 250: Cố Ý Nhục Nhã

Chương 250: Cố Ý Nhục NhãChương 250: Cố Ý Nhục Nhã
Con gái bà xem ra đã gả vào nhầm nhà, có một cô em chồng biết gây chuyện như vậy, chẳng phải rất dễ gặp họa sao?
Tiểu Chu thị đẩy đẩy Ôn Ngọc còn đần ra tại chỗ, lặng lẽ dùng sức véo nàng ta một chút.
Ôn Ngọc bị đau, nhìn ánh mắt cười như không cười của Ôn Noãn, mặt lập tức đỏ bừng.
Cảm giác như bị quăng mấy cái tát, vừa đau rát vừa nóng, nàng ta cúi đầu gian nan nói lời xin lỗi.
Mấy người vừa xin lỗi vừa trấn an, Dương lão phu nhân lúc này mới lần nữa ngồi xuống, dù sao chồng của bà cũng đang ăn tiệc ở dưới lầu.
Cuối cùng, Tiểu Chu thị chỉ có thể mang theo đám người Quách phu nhân, cô nãi nãi ngồi ăn cơm trong một góc bàn nhỏ, cũng không dám ngồi cạnh bàn chính.
Nỗi nghẹn khuất trong lòng không thể diễn tả được!
Bọn họ nhìn Ôn Noãn và những người khác đang nói cười vui vẻ với Dương lão phu nhân ở bàn chính, trong lòng có những suy nghĩ khác nhau.
Tiểu Chu thị lại lần nữa nghẹn họng không ăn được, tức giận đến tim gan, lá lách, dạ dày, phổi đều đau nhức! Mọi tế bào trong cơ thể đều đaul
Ánh mắt Ôn Uyển đen tối không rõ, Vương thị bọn họ sao lại có thể quen một vị quý nhân như vậy?
Không nên!
Cô nãi nãi âm thâm may mắn mình vừa rồi chậm một bước, nhưng nhìn Vương thị trò chuyện vui vẻ với Dương lão phu nhân, cảm thấy như bị cướp mất thứ gì đó, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Ôn Ngọc không dám ngồi vào bàn, trốn trở lại trong phòng, trong lòng vừa kinh hãi vừa hối hận, toàn thân như bị băng bao phủ, cả người run rẩy.
Trong đầu chỉ có một câu: Nàng ta đã đắc tội quý nhân, làm sao bây giờ?
Sau đó nghĩ mọi chuyện này lại do con khốn Ôn Noãn gây ra, nàng ta càng ghét Ôn Noãn hơn!
Người nhà mẹ đẻ Quách Thiến Ni cũng tức giận và hối hận: Lần này bị Ôn Ngọc hại thảm!
Vất vả lắm mới kết bạn được với Dương phu nhân, nhưng lại bị Ôn Ngọc nói mấy câu biến thành kết thù!
Quách phu nhân thật muốn phun một cục đờm lên mặt nàng tal
Bàn nữ náo loạn như vậy, nhưng bàn nam bên kia cũng không yên bình cho lắm.
Mấy anh em Ôn Thuần được sắp xếp ngồi cùng với Ôn Lượng và bạn cùng trường của hắn.
Ôn Lượng nhờ ba anh em bọn họ giúp hắn đón tiếp các bạn cùng trường của hắn.
Quách Tử Kính nghe nói muội muội của ba người này ở tân phòng làm tỷ tỷ của hắn xấu hổ.
Vậy thì hắn liên làm cho bọn họ xấu hổ.
Quách Tử Kính nhìn ba anh em Ôn Thuần ra vẻ tò mò nói: "Các ngươi là đường đệ của tỷ phu ta sao? Đọc sách ở thư viện nào vậy?"
Ôn Thuần: "Vẫn chưa."
Một người khác ra vẻ kinh ngạc nói: 'Lớn như vậy còn chưa đi đọc sách? Vì sao?"
Ôn Hậu: "Trước đây không có bạc đọc, sang năm chúng tôi mới đi thư viện Lộc Sơn đọc sách."
"Phốc!" Ôn Hậu vừa dứt lời, lập tức liền có người phun trà. "Ngươi nói năm sau các ngươi sẽ đi học ở thư viện Lộc Sơn?" Quách Tử Kính cười ngâm ngâm nói.
Một bàn người nhìn họ một cách kỳ lạ, chờ đợi câu trả lời của họ.
Ôn Hậu thấy phản ứng của bọn họ như vậy, không kiên nhẫn nói: "Đúng vậy! Có gì không đúng sao?"
"Các ngươi đã vượt qua kỳ thi thử ở thư viện Lộc Sơn chưa? Tại sao ngày đó ta đi thi không nhìn thấy các ngươi?" Quách Tử Kính cười ha hả nhìn hắn.
Hắn vốn dĩ cho rằng đối phương sẽ nói bọn họ chưa đọc sách, sau đó hắn đã nghĩ sẵn là nên nói như thế nào, khiến cho bọn họ xấu hổi
Không ngờ người này thế mà lại hư vinh như vậy, nói chính mình chuẩn bị đi thư viên Lộc Sơn đọc sách!
Như vậy càng dễ làm hơn!
Hắn tuyệt đối có biện pháp nhục nhã bọn họ không có chỗ dung thân!
"Chỗ ta còn có danh sách tuyển sinh của thư viện Lộc Sơn, tên của các ngươi là gì?" Hắn lấy ra một tờ danh sách.
Đây là cha của hắn bảo hắn cất nó.
Ôn Thuần nhàn nhạt nói: "Chúng tôi không có tham gia vào kỳ thi kia, cho nên không có tên ở trong đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận