Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 251: Vào Để Quet Rác Sao?

Chương 251: Vào Để Quet Rác Sao?Chương 251: Vào Để Quet Rác Sao?
"Ôn huynh, e rằng ngươi không biết thư viện Lộc Sơn khác với những thư viện khác, nếu như không có thư đề cử và không tham gia thi cử là tuyệt đối không thể đi vào. Nếu ngươi không ở trong danh sách, vậy thì sao lại có thể vào đó đọc sách?"
"Chẳng lẽ đi vào làm người quét rác? Ha ha..."
"A, cũng đúng, như vậy cũng coi như là đã đi vào thư viện Lộc Sơn, có thể lén lút nằm bên ngoài cửa sổ đọc sách nha! Đúng không? Ha ha..."
"Huynh đệ, Tử Kính là con trai của Quách phu tử dạy trong thư viện Lộc Sơn, ngươi cũng đừng khoác lác nữa, ngươi hãy ninh bo huynh ấy đi, làm cha huynh ấy thu nhận ngươi làm đồ đệ là được!"
"Không cần nói bậy, cha ta là người tùy tiện thu nhận đồ đệ sao?"
"Cũng đúng, không phải con chó con mèo gì đều có tư cách làm đệ tử của Quách phu tử. Các ngươi vẫn là nên làm người quét rác, tiếp tục đứng bên ngoài cửa sổ học tập đi! Ha ha..."...
Một bàn người không nhịn được ôm bụng cười to.
Ôn Hậu tức giận đỏ mặt, tính tình của hắn tương đối hung dữ, nghe xong lời này trực tiếp nổi giận: "Ai là người quét rác? Chúng tôi không có tham gia kỳ thi kia vì chúng tôi là do Lâm tiên sinh trực tiếp kiểm tral"
Quách Tử Kính nghe xong càng cười sâu hơn: "Ồ? Lâm tiên sinh ra đề kiểm tra các ngươi ư? Vị Lâm tiên sinh nào sẽ đơn độc ra đề mục? Việc này không hợp với quy củ của thư viện. Trừ bỏ Sơn trưởng, không ai có tư cách này cả! Hôm nay thư viện Lộc Sơn có rất nhiều tiên sinh đều tới, một vị Lâm tiên sinh duy nhất cũng tới, lát nữa chúng ta đi hỏi ngài ấy một chút, hỏi có phải ngài ấy là người ra đề không?”
Lúc này Ôn Lượng cùng Ôn Gia Phú mang theo mười mấy vị phu tử thư viện đi vào.
Vài vị phu tử đều khen ngợi Ôn Lượng trước mặt Ôn Gia Phú: "Làm văn chương không tồi, quý tiếp theo nhất định có thể thi đậu tú tài, ba năm sau lại thi cử nhân, tiến sĩ, nhất định có thể đề danh bảng vàng!"
"Ôn Lượng là thiên tài, mấy phu tử chúng tôi suýt chút nữa đã đánh nhau vì muốn thu nhận hắn làm đệ tử!" Một vị phu tử trong thư viện Bạch Lộc nói giỡn.
"Tôi cũng muốn nhận Ôn Lượng làm đệ tử, đáng tiếc Quách phu nhân nhanh chân trước, Quách phu tử có thể nhặt được một vị tiến sĩ trong tương lai làm con rể!" Một vị phu tử trong thư viện Lộc Sơn cười nói.
Ôn Lượng lần này thi vào thư viện Lộc Sơn đứng thứ hai, có thể nói là ngôi sao tương lai của thư viện Lộc Sơn!
Thư viện Lộc Sơn mỗi năm tuyển học sinh mới, năm người đứng đầu đều sẽ vượt qua kỳ thi tiến sĩ, vài thập niên qua chưa từng đánh vỡ.
Cho nên hôm nay Ôn Lượng thành thân, hơn nữa hắn lại là con rể của Quách phu tử, tiên sinh trong thư viện Lộc Sơn mới có thể đến đây tham dự.
Hiện tại Ôn Lượng chỉ mới 18 tuổi, hậu sinh khả uý! Ai biết được trong tương lai hắn sẽ có những bước tiến lớn như thế nào?
Trong lòng Ôn Gia Phú vô cùng đắc ý.
Quách Tử Kính thấy bọn họ tiến vào, liền ngừng cười, cung kính đứng dậy chắp tay hành lễ: "Các vị tiên sinh, học sinh có lễ."
Những người khác ngồi cùng bàn cũng sôi nổi đứng lên hành lẽ.
Ôn Lượng thấy sắc mặt của đám người Ôn Thuần không đúng, trong lòng cười lạnh, trên mặt không lộ ra ý cười nói: "Vừa rồi các huynh cười vui vẻ như vậy, là có chuyện gì vui vẻ sao?"
Quách Tử Kính lập tức nói chuyện Ôn Hậu nói bọn họ cũng là học sinh của thư viện Lộc Sơn, hơn nữa là Lâm tiên sinh tự mình ra đề tuyển vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận