Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 273: Qua Thien Vi

Chuong 273: Qua Thien ViChuong 273: Qua Thien Vi
Trở lại nha môn, Ôn Gia Phú trực tiếp bị nhốt vào địa lao.
Ông ta sợ đến mức lên cơn đau tim, dù ông ta có kêu ca thế nào, những người đó cũng không trả lời ông ta, họ nhốt ông ta vào ngục rồi bỏ đi.
Nhốt lại một ngày một đêm, không ăn không uống, vừa lạnh lại đói, ông ta kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Đại phòng một nhà đều lo lắng điên rồi, ông Ôn mang theo Tiểu Chu thị và Ôn Gia Quý, Ôn Gia Tường đi nhà lao muốn gặp Ôn Gia Phú, Ôn Gia Quý lén đưa bạc cho cai ngục, nhưng cai ngục cũng không dám thu bạc.
Nói đây là tội nặng, đắc tội với Vương gia, cả nhà không bị bỏ tù, không bị tru chín tộc là tốt rồi! Không thể gặp!
Tiểu Chu thị sợ tới mức hai chân mềm nhũn, Ôn Ngọc lập tức đỡ nàng.
Trong lòng Ôn Lượng lộp bộp một chút: Tru chín tộc? Có thể đoạn tuyệt quan hệ cha con không? Hắn vừa mới thi đậu thư viện Lộc Sơn, hắn là cháu trai trưởng duy nhất của đại phòng, cũng không thể bị kéo chân saul
Trái tim Ôn Nhu nhảy dựng: "Ông nội, chúng ta đi trước đi! Chúng ta đi tìm Huyện Thừa đại nhân."
Nếu như cả nhà đều bị nhốt vào, vậy thì thảm!
Nàng không thể mang thanh danh đã từng vào tù.
Tương lai của nàng vừa mới bắt đầu, tiền đồ sáng rạng, nàng tuyệt đối không cho phép để lại vết nhơ.
Ôn Nhu còn có một chút lý trí, cha nàng thật sự dùng kim thật bạc thật mua quặng ngọc, trong việc này nhất định có hiểu lầm!
Lại không phải phạm vào tội lớn ngập trời, sao có thể tru chín tộc được!
Ôn Ngọc lau nước mắt: 'Đúng vậy, quặng ngọc là Huyện Thừa đại nhân kêu chúng ta mua, chúng ta đi tìm Huyện Thừa đại nhân thôi."
"Đúng vậy, đi tìm Huyện Thừa đại nhân! Tìm Huyện Thừa đại nhân." Ông Ôn sợ tới mức choáng váng.
Đứa con trai có bản lĩnh nhất của ông không thể xảy ra chuyện được!
Đoàn người di chuyển đến phủ Huyện Thừa, nhưng lại không vào được. Người gác cổng chỉ bảo bọn họ trở về chờ tin tức.
Ôn Gia Quý lăn lộn ở hiệu thuốc nhiều năm, dù sao cũng quen biết những người này, liền nói: "Cha, cha mang đại tẩu cùng bọn nhỏ về nhà trước đi, con đi tìm người hỏi chuyện này là sao. Tam đệ, đệ đưa cha cùng Lượng nhỉ bọn họ về nhà đi, chăm sóc tốt cho bọn họ."
Ôn Gia Tường gật đầu.
Đoàn người trở về nhà chờ, Ôn Gia Quý cầm bạc mua rất nhiều quà tặng bái phỏng rất nhiều người làm việc ở nha môn, nhưng cuối cùng cũng không biết được một chút tin tức nào, đến khi trời tối mới kéo một thân mệt mỏi về nhà.
Người một nhà thấy hắn trở lại, sôi nổi hỏi hắn tìm hiểu được gì, nghe nói hắn cái gì cũng không hỏi được càng sợ hãi hơn.
Vết thương trên người Chu thị vẫn chưa lành nên bà ta chỉ có thể nằm trên giường, thấy vậy, bà ta không khỏi nhặt chiếc gối ném vào người Ôn Gia Quý: "Đồ vô dụng! Làm chưởng quầy nhiều năm như vậy cũng vô ích! Ngay cả một quý nhân cũng không quen biết!"
Ôn Gia Tường suy nghĩ một chút nói: "Hay là con đi tìm tứ đệ xem hắn có quen biết người nào không, có thể tra được tin tức không?”
Chu thị không khỏi phi một tiếng: "Phi! Thứ bùn lây đỡ không được vách tường kia có thể quen quý nhân gì chứ! Không được đi! Lão tam, ngươi hiện tại đi phủ thành tìm bà cô của ngươi, xem nhà hắn còn quen biết người nào trong nha môn không! Nhất định phải cứu được đại ca của ngươi ra ngoài!"
Ông Ôn nhìn thoáng qua sắc trời: "Hiện tại đã tối, đi đêm nguy hiểm, sáng mai lại đi!"
"Không được, Đại Lang còn ở trong tù chịu khổ! Cũng không biết có thể bị nghiêm hình bức cung không! Ngươi đi ngay lập tức, không nghĩ được cách cứu đại ca ngươi ra, ngươi cũng không cần trở lại! Đồ vô dụng, dứt khoát gánh tội thay cho đại ca ngươi đi!"
"Con đi". Ôn Gia Tường lập tức đứng lên, cũng không so đo với Chu thị.
Ôn Gia Quý vừa khát lại đói, cũng không rảnh lo gì, thấy vậy cũng đứng lên: "Tam đệ, huynh đi với đệ, nhiều người có thể chăm sóc nhau."
"Không được, lão nhị ở lại trong nhà." Chu thị lập tức từ chối, trong nhà không có nam nhân dùng được, trong lòng bà ta không yên ổn.
Ông Ôn tức muốn hộc máu nói: "Hai huynh đệ cùng đi! Một người đi không an toàn! Lượng nhi cũng đi!"
Ban đêm phủ thành nghe nói thường xuyên có trộm cướp lui tới.
Lượng nhi: ”..."
Hắn, hắn cũng phải đi ư?
Chu thị nghe vậy lập tức nói: 'Không được, Lượng nhi không thể đi! Các ngươi đi nhanh đi! Kêu thêm lão tứ, Thuần nhi bọn họ đi cùng."
Cháu trai bảo bối của bà ta tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận