Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 275: Khoản Bồi Thường Kech Xù

Chương 275: Khoản Bồi Thường Kech XùChương 275: Khoản Bồi Thường Kech Xù
Huyện thừa: ”..."
Huyện Thừa cảm thấy mình oan muốn chết: "Thưa đại nhân, thứ mà hạ quan khai thác ra thật sự đều là ngọc thấp kém! Nếu như hạ quan có nửa câu nói dối, thiên lôi đánh xuống! Việc này có thể là hạ quan vừa khai thác hết ngọc thấp kém, cuối cùng mới xuất hiện ngọc tốt!"
"Vớ vẩn!" Âu Dương Hoài An nổi giận!
"Lý Hoài Ân, ngươi và Ôn Gia Phú khai thác nhầm quặng ngọc của Cẩn Vương, bản quan lệnh cưỡng chế các ngươi...
Cuối cùng, Huyện Thừa cùng Ôn Gia Phú và cả Tống Quý Cường bị phạt bồi thường Nạp Lan Cẩn Niên hai mươi vạn lượng, hơn nữa, tổng cộng ba vạn lượng mua quặng ngọc cộng lại là 23 vạn lượng bạc trắng.
Huyện Thừa hiện tại lòng muốn chết đều có!
Hai mươi vạn lượng, hắn làm Huyện Thừa nhiều năm như vậy cũng chỉ tham ô được khoảng mười vạn lượng, hiện tại còn phải cho không mười ba vạn lượng!
Ôn Gia Phú bị nhốt vào trong nhà lao hai ngày một đêm mới được thả ra.
Mặc dù ông ta ở trong tù không bị nghiêm hình bức cung, nhưng ông ta ở trong nhà tù kém cỏi nhất, nói là ổ chuột cũng không quá, ông ta vừa buồn ngủ thì sẽ bị chuột cắn ngón chân!
Như vậy còn chưa xong, bên cạnh còn có người điên, không biết chui vào nhà tù của ông ra như thế nào, đầu xù tóc rối, cả khuôn mặt toàn là máu, không nhìn rõ mặt, bóp chặt cổ ông ta muốn ông ta đền mạng, suýt chút nữa muốn mạng già của ông tal
Sau đó, cai ngục đến kéo ông ta đi, mới cứu ông ta được một mạng, nếu không thì ông ta đã chết trong nhà lao!
Sau lại kẻ điên kia bị cai ngục dùng xích sắt khóa lại, nhưng thỉnh thoảng đột nhiên la hét lên nói có quỷ tới!
Một người trong nhà tù khác nửa đêm kể chuyện xưa, nói phạm nhân ở trong nhà tù kia chết như thế nào, từng người chết như thế nào.
Thỉnh thoảng lại có chuột chạy tới cắn người.
Quả thực khiến người phát điên!
Thần kinh ông ra bị hoảng hốt, cả đêm cảm nhận gió lạnh thổi, giống như có thứ gì đang tới gần mình.
Bị tàn phá về cả thể chất và tinh thần!
Ông Ôn nhìn mặt đầu heo của con trai cả mình, gương mặt tiều tụy, bước ra khỏi nhà lao như thể đã trải qua rất nhiều gian khổ, nước mắt ông rơi la chãiI
Con của ông phải chịu tội rồi!
"Cha!" Ôn Gia Phú thấy ánh mặt trời, thấy ông Ôn lập tức nhào qua, khóc rống lên.
Ông Ôn ôm hắn vỗ vỗ lưng: "Không sao, đều là hiểu lầm!"
Ôn Ngọc đỏ mắt nói: "Cha, cha bị thương sao? Không sao chứ?"
Ôn Uyển ngửi được một mùi hôi, im lặng lui về phía sau vài bước.
Tiểu Chu thị nhìn tướng công của mình được thả ra ngoài, bà ta lau nước mắt nhưng không có tiến lên: "Tướng công, nhà ta đào quặng ngọc của Cẩn Vương, Huyện Thừa đại nhân nói chúng ta và bà cô phải bồi thường bảy vạn lượng!"
Bảy vạn lượng?! Ôn Gia Phú hai mắt tối sầm, trực tiếp ngất dil
Muốn mạng người!
Sau khi bà cô Ôn Bảo Trân trở lại nhà cũ Ôn gia biết được tin tức này, hai mắt cũng tối sầm!
Khai thác quặng ngọc hơn nửa tháng, bạc không kiếm được một xu lại còn phải mất thêm ba vạn năm ngàn lượng!
Chỉ là bọn họ dám không bồi thường bạc cho Cẩn Vương sao?
Không dám!
Chu thị vừa lo lại vừa tức!
Gia sản của họ một vạn lượng còn không có thì lấy đâu ra ba vạn năm ngàn lượng?
Người một nhà đều mặt ủ mày ê.
Ôn Uyển cúi đầu, nhẹ giọng thở dài: "Ai, lúc trước nếu không phải nhà tứ thúc nhặt được một khối phi thúy nguyên thạch thì nhà ta cũng sẽ không chọc phải tai họa này."
Tiểu Chu thị nghe vậy hai mắt sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận