Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 300: Hoang Thuong Khong Phuc Hau 2

Chuong 300: Hoang Thuong Khong Phuc Hau 2Chuong 300: Hoang Thuong Khong Phuc Hau 2
Hai bên thái dương của Hoàng Thượng nhảy thình thịch, hắn thật đúng là dám nêu ví dụ: "De đều biết công lao lớn, công lao lớn là như vậy sao? Toàn bộ giang sơn Nạp Lan quốc năm đó có một phần tư là do Hoài Nam vương trước kia đánh hạ tới!"
"Lầu canh thiết kế tuy rằng có thể bảo vệ mấy chục vạn bá tánh ở biên cương, cung nỏ liên hoàn 20 mũi tên và 60 mũi tên liên tiếp đã khiến sức mạnh quân sự của triều đại chúng ta nhảy vọt lên hàng đầu, thậm chí cường thịnh hơn thời kỳ mạnh nhất của Nạp Lan quốc!
Hiện tại những quan viên phu nhân trong kinh thành đều đang lục đục với nhau ở hậu viện, chỉ làm sâu gạo vợ quý nhờ chồng, trở thành phu nhân có phẩm giai cáo mệnh!
Một người bình thường như nàng có thể bảo vệ tính mạng mấy chục vạn bá tánh, an cư lạc nghiệp, bảo vệ Nạp Lan quốc ổn định và hoà bình lâu dài, vì sao lại không thể ban phong làm quận chúa?"
Hoàng Thượng: ”...'
"Nhưng tổ tiên đã có quy định"
"Quy củ là chết, cũng là người định ra, mỗi triều đại đều có quy định mới của mỗi triều đại! Biết đâu sau này, nữ tử cũng có thể vào triều làm quan, làm thừa tướng!"
Khoé miệng Hoàng Thượng giật giật, nữ tử vào triều làm quan? Sao có th人l
Miệng lưỡi của Thập Thất đệ cũng quá cưỡng từ đoạt lí, thật sự làm người không thể cãi.
"Quy củ của tổ tông không thể phế bỏ, lầu canh có thật sự bảo hộ được bá tánh biên cương hay không, hai loại nỏ kia có phát huy hiệu quả như mong muốn ở trên chiến trường hay cũng chưa biết! Ban thưởng như vậy quá lớn, khó có thể lấp kín miệng mọi người, làm quan lại phục tùng."
Nạp Lan Cẩn Niên còn muốn nói cái gì, hoàng đế đưa tay ngăn lại: "Thôi được rồi, trẫm phong nàng làm hương quân, trăm lượng hoàng kim, trăm mẫu ruộng tốt, ngân khố cần chuẩn bị quân lương, vạn lượng hoàng kim là không thể! Ngàn mẫu ruộng tốt tạm thời không có! Còn cái kia, phủ đệ ở Ngự Kim phố có phải quá lớn rồi không?"
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng nhìn Hoàng Thượng: "Hoàng huynh không sợ rét lạnh trái tim người tài trong thiên hạ ư?”
Hoàng Thượng: '..."
Cái gì thất vọng buồn lòng, ban thưởng như vậy đã là rất lớn đối với một nông nữ rồi đó!
Bị hắn nói giống như mình là hôn quân không bằng!
Trong thiên hạ, giàu có nhất là hắn, nghèo nhất cũng là hắn!
Gia tài của hắn đều dùng để ban thưởng cho người khác!
Bản thân mình còn không có cơ hội ra ngoài tiêu xài. Hoàng đế chua xót nghĩ
"Được rồi, chờ có hiệu quả của lầu canh, trẫm lại suy xét ban phong nàng làm quận chúa, được chưal"
"Nói được thì làm được! Đừng đổi ý!"
Hoàng Thượng: '..."
Hắn là loại người như vậy sao?
Lúc ấy, Lý công công vô cùng bội phục Nạp Lan Cẩn Niên!
Trong thiên hạ này, nào có ai dám nói chuyện với Hoàng Thượng như vậy, còn không bị trách tội chỉ có Cẩn Vương!
Hiện tại chẳng trách Cẩn Vương tức giận! Hoàng Thượng không phúc hậu nha!
Lật lọng!
Hoàng đế ngồi trên long ỷ hắt xì liên tiếp mấy cái, tính thời gian, có lẽ đạo thánh chỉ thứ hai đã tới nơi rồi phải không?
Hoàng Thượng sờ cái mũi.
Là Thập Thất đệ đang mắng ông ấy đúng không!
Chính là nếu lần này ban thưởng quá lớn thì sau này còn có gì để thưởng nữa đây?
Ai biết nha đầu kia sau này còn lập công lao lớn hơn nữa không?
Ông ấy phải để lại một đường lui nữa ch
Làm hoàng đế cũng đâu có dễ!
Cái này muốn thưởng, cái kia cũng muốn thưởng, nhưng thưởng một lần nhiều thứ như vậy, lần sau thưởng cái gì?
Ai có thể hiểu cho những khó khăn của ông đây?
Con mẹ nó, ngồi ở trên cái long ỷ này, ngoại trừ ăn no mặc ấm, hành động không có tự do, vui buồn không thể có, ngay cả nữ tử âu yếm cũng không thể... ,
Quốc khố có rất nhiều bạc, người trong thiên hạ đều nghĩ đến ông ấy, nhưng người trong thiên hạ đều đòi lấy bạc của ông ấy, ông ấy chỉ là một vị quản gial
Cuộc sống còn có gì vui?
Hoàng Thượng tự dưng thấy hoài nghi nhân sinh!
Trâm mặc một hồi, ông đứng dậy đi tới Khang Ninh cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận