Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 304: Phát Tiền Công

Chương 304: Phát Tiền CôngChương 304: Phát Tiền Công
Một nhà Ôn Noãn nghe mọi người suy đoán đủ loại về Tuệ An huyện chúa, người trong thôn cũng nói chuyện say sưa, người một nhà nghe xong cũng chỉ cười cho qua chuyện, không có khoe khoang khắp nơi nói Noãn nhi chính là Tuệ An huyện chúa.
Nói ra có lẽ cũng không có ai tin
Nói không chừng người ta còn nói bọn họ là kẻ điên!
Cho nên bọn họ ở trong thôn vẫn sinh hoạt bình thường như cũ.
Hôm nay cuối cùng nhà mới cũng hoàn thành, tổng cộng tiêu tốn thời gian 27 ngày.
Ôn Noãn tính thành một tháng, cho công nhân xây nhà mỗi người ba lượng bạc, nói là cuối năm được gấp đôi tiên công.
Những người phụ nữ đến giúp đỡ khai hoang cũng được thanh toán hai lượng bạc, cũng là đãi ngộ cuối năm gấp đôi tiền công.
Ngôi nhà hình chữ hồi, nhanh như vậy đã xây xong, là công lao mọi người thức khuya dậy sớm!
Hiện tại trời đông giá rét, bọn họ vất vả đến mức nào, Ôn Noãn đều thấy rất rõ ràng.
Bàn tay của Ôn Gia Thụy đã bị nứt nẻ, càng không cần phải nói đến mấy người đến làm việc giúp.
Ngoài ra, Ôn Noãn còn tặng quà mừng năm mới rất phong phú cho bọn họ.
Ôn Gia Thụy đi trấn trên đặt hai con heo, mỗi người được hai mươi cân thịt heo, sau đó còn có đồ sấy, rau dưa và trái cây tươi, một người một thân vải bông, 50 cân gạo, mười cân bột mì trắng, còn có một ít mứt hoa quả và kẹo tiếp khách ngày tết.
Hữu Phúc xua tay với một đống đồ vật đó: "Nhiêu đồ như vậy, tôi không nhận đâu! Tiền công đã nhận gấp mấy lần rồi! Còn nhận mấy thứ này nữa thì sao mà được!"
"Đúng vậy, tôi cũng không nhận! Mọi người đừng khách khí như vậy! Tiền công đã nói là cuối năm cho gấp đôi rồi, cháu đừng bắt nạt tôi không biết đếm, 30 văn tiên một ngày, một tháng cũng chỉ có 900 văn tiên, gấp đôi cũng là 1800 văn mà thôi! Sao có thể thành ba lượng! Đã hơn gấp ba rồi!"...
Ôn Noãn lại giải thích một chút là tiền công nhà bọn họ trả là 50 văn tiền một ngày, khai hoang là 35 văn tiền một ngày.
Mọi người nhất quyết không chịu nhận quà mừng năm mới, nhưng Ôn Gia Thụy nói nếu bọn không nhận thì chính là không phải huynh đệ! Lần sau có việc gì cũng không dám nhờ bọn họ giúp đỡ!
Cuối cùng mọi người không lay chuyển được nên mới nhận lấy.
Sau đó Ôn Noãn lại hẹn bọn họ, năm sau lại mời bọn họ giúp đỡ xây một nhà xưởng, có thể gọi thêm một số thân thích bằng hữu thành thật cùng nhau tới giúp đỡ, nhưng năm sau tiền công sẽ không cao như vậy, sẽ tính giá theo giá trên thị trường.
Mọi người đều đồng ý.
Ôn Noãn cho tiền công cao như vậy là bởi vì tình cảm, những người này giúp đỡ nhà bọn họ không ít lần.
Thứ hai là bởi vì nhân phẩm của bọn họ đáng tin, hơn nữa mỗi ngày bọn họ đều làm gần bằng lượng công việc người khác làm việc trong hai ngày.
Trả tiền công gấp đôi cho bọn họ là đương nhiên!
Nhưng không phải ai nàng cũng trả tiền công cao như vậy, lon gạo ân, gánh gạo thù, nàng hiểu đạo lý này.
Thím Vĩnh Phúc nhìn thấy đám người hai vợ chông Hữu Tài và hai vợ chông Hữu Phúc cõng một cái sọt, bên trong chất đầy đồ vật, có thịt, có rau dưa, có vải dệt, đôi tay còn ôm một túi bột mì trắng và một túi gạo, vừa nói vừa cười đi về hướng trong nhà.
Mắt bà ta sắp lồi ra ngoài, mấy thứ này cộng lại là bao nhiêu bạc: "Đây là tiền công Ôn Gia Thụy trả sao? Không có bạc, đều dùng mấy thứ này thay thế?"
Vợ Hữu Phúc trợn mắt liếc bà tám này một cái: 'Không phải, đây chỉ là quà mừng năm mới! Tiền công tính riêng, còn là cuối năm nên gấp đôi tiên công!"
Vợ Hữu Phúc lấy ra hai lượng bạc, đắc ý nói: "Xem! Đây là tiền công khai hoang của tôi!"
Ai bảo ngươi lúc đó dùng mắt chó xem thường người khác, đi nơi nơi nói không cho tiên công!
Thím Vĩnh Phúc há hốc mồm, hai lượng bạc? Gấp đôi tiền công?
Lại thêm một đống quà mừng năm mới kia, vậy cuối cùng tiền công là bao nhiêu? Ít nhất cũng ba lượng đi!
Mấy người không để ý đến bà ta nữa, vô cùng vui vẻ đi về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận