Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 308: Lập Tức Đi Cứu Người

Chương 308: Lập Tức Đi Cứu NgườiChương 308: Lập Tức Đi Cứu Người
Trong xe ngựa.
Ngô thị đang an ủi Đàm thị.
Đàm thị giờ phút này cũng lấy lại tinh thân: "Tướng công của tỷ, ông ấy đi huyện Thường Viễn để lấy thuốc, nhưng lại bị bắt vào tù! Họ nói ông ấy giết người còn nói ông ấy bán thuốc cho quân doanh là hàng giả, hàng mốc meo lâu năm. Tướng công của tỷ không bao giờ bán thuốc giả, càng sẽ không giết người, hu hu."
Đàm thị nói đến đây đã òa khóc.
Giết người? Bán thuốc giả cho quân doanh?
Ôn Noãn thay đổi sắc mặt.
Chuyện liên quan đến quân nhu(1) đã không còn là chuyện nhỏ.
(1) đồ dùng cho quân lính.
Ôn Noãn lên xe ngựa, vỗ nhẹ phía sau lưng Đàm thị, ngữ khí dịu dàng nói: "Nhị bá mẫu đừng nôn nóng, cháu tin nhị bá sẽ không giết người! Nhị bá mẫu cứ kể hết chuyện mà nhị bá mẫu biết thì nhà cháu mới có thể nghĩ cách cứu nhị bá."
Ngô thị ngồi bên cạnh cũng nói: "Nhị tẩu, cứ nói trước những chuyện đã xảy ra, chúng ta cùng nhau nghĩ cách cứu người.
Khóc như vậy cũng không giải quyết được vấn đề gì!
Ôn Thiến lo mẹ mình có chỗ khó nói, nên hít hít mũi mấy cái cũng nói: 'Hôm kia cha của cháu cùng dượng đi đến huyện Thường Viễn để lấy thuốc, đêm qua gã sai vặt bên cạnh cha cháu trở về nói, cha cháu gian díu với một góa phụ bị người ta phát hiện, sau đó xảy ra tranh chấp nên cha cháu đã lỡ tay giết người. Khi đó người của nha môn vừa lúc đến cửa bắt người, dùng tội cố ý bán thuốc giả và tội cố ý giết người mà đánh nhốt cha cháu vào lao tù. Chúng cháu chỉ biết được nhiêu đây! Cha cháu chắc chắn bị người ta hãm hại!"
Đàm thị đỏ mắt nói: "Tướng công tỷ không phải là người như vậy, tỷ nghi ngờ có người hãm hại ông ấy!"
Nửa đêm hôm qua khi bà ấy nhận được tin tức đã chạy đến đại phòng nhờ Ôn Gia Phú tìm huyện thừa đại nhân cứu tướng công của bà ấy ra.
Ôn Gia Phú sáng sớm ra ngoài một chuyến rồi trở về nói huyện thừa đại nhân nói không biết người ở bên huyện Thường Viễn kia, nên không giúp được gì.
Bà ấy cũng đi tìm những người có quan hệ thân thiết, nhưng người trên trấn vừa nghe đã nói không quen biết người ở huyện Thường Viễn.
Bà ấy lại vội vàng tìm bà cô ở phủ thành, nhưng cô gia cũng nói ông ta không có làm ăn ở bên huyện Thường Viễn nên không biết người nào bên đó, không thể giúp được gì.
Đàm thị vô cùng tuyệt vọng cũng không biết có thể tìm ai, đang định mua mấy cái bánh bao ăn trên đường đi đến huyện Thường Viễn thì gặp Ôn Gia Thụy.
Tuy biết nhà tứ đệ cũng không giúp được gì, nhưng bà ấy cũng không ngần ngại nói hết.
Ôn Noãn nhíu mày, nghe Ôn Thiến nói vậy, chút thông tin có ích cũng không cói
"Người đi thu dược liệu cùng nhị bá đâu?”
Nàng muốn tìm gã sai vặt kia hỏi tình hình cụ thể một chút.
"Dượng vẫn còn ở lại huyện Thường Viễn, còn gã sai vặt kia đang ở trên xe của ta".
Ôn Gia Thụy nghe xong nhân tiện nói: "Để đệ đi qua hỏi tình huống khi đó một chút."
"Hắn cũng không biết gì đâu, lúc đó hắn đang đi thuê ngựa, lúc người nha môn đến thì hắn mới biết đã xảy ra chuyện. Sau đó hắn vội chạy về báo cho chúng ta biết."
Ôn Gia Thụy nghe xong cũng nhân tiện nói: "Hiện tại chúng ta lập tức đi đến huyện Thường Viễn đi!"
Ôn Noãn gật đầu: "Cha, con cũng đi cùng mọi người, mẫu thân cùng đại ca và những người còn lại cứ về nhà trước, không cần đi nhiều người như vậy! Nhị đường tỷ, tỷ cùng tam đường tỷ đi theo mẹ của muội về nhà trước đi."
Ôn Noãn nhanh chóng sắp xếp: "Mẹ, nếu ba ngày sau mà cha và con vẫn không cứu nhị bá ra được, thì tiệc mừng nhà mới của chúng ta cũng hủy đi, mẹ cùng đại ca đi báo cho mọi người biết".
Ngô thị vốn muốn đi cùng nhưng nghe xong lời này mới nhớ, trong nhà không thể không có người, bà ấy gật đầu: "Được."
Ôn Thiến nghe xong lắc đầu: "Tỷ muốn đi cùng!"
"Ngoan, về nhà chờ tin tức đi, muội nhất định sẽ cứu nhị bá ra! Có nhiều người quá xe ngựa sẽ chạy không nhanh!"
Ôn Thiến nghe xong lời này cũng không kiên quyết đi theo nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận