Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 316: Mình Không Rời Nhà

Chương 316: Mình Không Rời NhàChương 316: Mình Không Rời Nhà
Một nhà Vương thị kia khi Ôn Noãn sinh ra được mấy tháng, mỗi ngày đều phải xem bệnh nên cũng đã phân gia từ sớm.
Ôn Gia Phú nhanh chóng đi viết công văn phân gia, khi hạ bút, ông ta dừng lại một chút: "Vậy đồng ruộng, nhà ở phân thế nào?"
"Cái đó phân cái gì mà phân! Không cần phân!" Nghe nói muốn phân đồng ruộng, Chu thị không chút nghĩ ngợi lập tức nói.
Ông Ôn chan chờ một chút: "Nếu không phân thì sẽ khiến người nghi ngời Phân đi! Lão đại lấy nhiều một chút, lão nhị, lão tam..."
Chu thị dựng lông lên, phân để làm gì, lão nhị mà chết thì không phải tiện nghi Đàm thị hay sao? Đàm thị chỉ sinh ra được hai đứa tốn tiền!
Còn Lão tam đến một đứa tốn tiền còn chẳng cgl
"Lão nhị, lão tam không có con trai, bất hiếu có 3 tội, không có hậu là tội lớn nhất! Bọn họ sẽ tay không rời nhal Lão tam, những đồng ruộng đó của các con coi như cho cha và mẹ dưỡng lão! Về sau chúng ta cũng không hề muốn hai huynh đệ các con nộp lên nhiều tiền công, mỗi tháng cho cha mẹ 150 văn là được! Cha với mẹ sẽ đi theo đại ca conl"
"Được." Ôn Gia Phú lập tức hạ bút, bắt đầu viết công văn phân gia.
Đôi mắt Ôn Gia Tường trừng lớn, vẻ mặt khó có thể tin! Chính ông ấy thì thôi dil
Nhưng nếu mà nhị ca xảy ra chuyện, nhà nhị ca lại không có một chút đồng ruộng nào, vậy thì nhị tẩu, Thiến nhi cùng Linh nhi ăn cái gì?
Ôn Gia Tường muốn nói thêm cái gì nhưng Điền thị lại lôi kéo ông ấy, nhỏ giọng nói: "Thôi bỏ đi! Chàng có nói cũng không thay đổi được."
Ôn Gia Tường: "..."
Ông ấy há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn là không nói thêm cái gì nữa.
Đúng vậy, nói cũng không thay đổi được gì, nói cũng là vô ích.
Ông Ôn: "Chờ lão nhị được cứu ra, lại dem đồng ruộng phân một chút cho bọn hắn."
Chu thị nói: "Chờ bọn họ có nhi tử thì lại tính! Hiện tại phân thì không phải cũng là đẩy bạc ra khỏi cửa nhà hay sao? Cũng không biết tiện nghỉ ail"
Ôn Gia Tường đột nhiên cảm thấy phân gia thật ra cũng khá tốt: "Không cần, cho dù về sau con có con trai thì cũng không cần, những đồng ruộng đó thì cứ dùng để hiếu kính cha mẹ đi! Chúng con có tay có chân, còn không đến mức đói chết!"
Chu thị nghe xong lời này, khinh bỉ nhìn thoáng qua bụng Điền thị: "Sinh ra được rồi hãng tính!"
Nhà lão tứ có một người mà sinh được ba nhi tử, bốn nữ nhil
Mà tại sao bà ta sinh ba nhi tử, nhưng tôn tử lại chỉ có một!
So với Vương thị đã thấy không bằng.
Thật là tức chết người!
Ôn Gia Quý đang trên đường về nhà, ông ấy còn đang lo lắng cha mẹ ở nhà biết được sẽ lo lắng.
Không nghĩ tới khi vê đến nhà, cả nhà ông ấy đã bị phân ra!
Ôn Gia Phú rất nhanh đã đi tìm thôn trưởng làm tốt đăng ký phân gia, thậm chí còn làm đăng ký trên gia phả. Thôn trưởng cảm thấy có chút không bình thường, nên đã đến nhà Ôn Gia Thụy hỏi tình huống như thế nào, vì sao đột nhiên phân gia thì mới biết được tình hình thực tế.
Thôn trưởng không còn gì để nói với Chu thị!
Ôn Gia Quý cùng Ôn Gia Tường không phải nhi tử ruột thịt của bà ta sao?
Vương thị biết chuyện phân gia thì chỉ thở dài: "Chu thị sẽ chỉ lo thân mình, loại chuyện này bà ta có thể làm ra cũng rất bình thường, chỉ là khi Nhị Lang trở vê, chắc là sẽ rất thương tâm."
Trong lòng Ôn Thiến cùng Ôn Linh thật sự ngơ ngẩn, có phải cha các nàng không về được nữa?
Nếu không thì vì sao cả ông bà nội đều vội vã đoạn tuyệt quan hệ với nhà bọn họ?
Ngô thị thấy biểu cảm bị cô lập của hai chất nữ, bà tiến lên giữ chặt tay các nàng, dịu dàng nói: "Không phải sợ, thẩm thẩm ở đây! Noãn nhi nhất định có thể cứu cha cháu ra! Có khi bọn họ đang trên đường trở về rồi! Cứ cho là có thể xảy ra tình huống xấu nhất thì nơi này cũng là nhà các cháu! Chúng ta đều là người nhà của các cháu!"
Đôi mắt Ôn Thiến lập tức đỏ lên: "Cháu không sợ, cha nhất định có thể ra được."
Đôi mắt Ôn Linh cũng hồng hồng, chỉ là nàng ấy không rõ vì sao tứ thẩm lại nói Ôn Noãn sẽ cứu cha nàng ấy ra được.
Noãn nhi có bản lĩnh gì mà cứu được? Đi theo đừng mang thêm phiền thì tốt rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận