Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 317: Về Nhà

Chương 317: Về NhàChương 317: Về Nhà
Ôn Gia Phú vội vàng về nhà đưa công văn phân gia cho Ôn Gia Tường: "Đệ cầm đi đưa cho nhị tẩu đi!"
Bởi vì phân gia, nhị phòng, tam phòng xem như tay không rời nhà, vì vậy ông Ôn nói: "Lão tam thì ở lại nhà, không cần dọn ra, nhà ở kia vẫn là của các con."
Ôn Gia Phú nghe xong lời này thì liếc mắt nhìn ông Ôn một cái, nghĩ nghĩ, nhưng rồi vẫn cúi đầu, không nói cái gì.
Chu thị dùng miệng lưỡi như bố thí nhìn Điền thị: "Chỉ là cho các con ở, nếu không sinh ra nhỉ tử, thì nhà ở kia về sau chính là của lão đại! Về sau các lão tam phải giao nhiều bạc lên, nếu không phân gia rồi mà vẫn còn muốn ăn của ta, ở của ta sao?"
Điền thị cúi đầu càng thấp.
Trong lòng Ôn Gia Tường như có gai nhọn đâm vào, buông xuống lời nói: "Đầu xuân năm sau, con sẽ dọn ra ngoài!"
Dứt lời, ông ấy lập tức lôi kéo Điền thị đi ra ngoài.
"Có tiền đồ đấy! Che chở một con gà mái không biết đẻ trứng! Có bản lĩnh thì ngươi dọn ra luôn đi!"
Ông Ôn: "Được rồi, bà nói ít đi một câu đi!"
Sau đó nói với Ôn Gia Tường: "Cứ ở đây đi, không cần dọn đi đâu, gian phòng mà các con đang ở chính là của các con."
Ôn Gia Tường không nói nữa, trong lòng hạ quyết tâm muốn dọn đi.
Hai người trở lại trong phòng, Điền thị nói với Ôn Gia Tường: "Thật xin lỗi, đã hại chàng không có cái gì."
"Không liên quan gì đến nàng." Ôn Gia Tường ôm bà ấy, an ủi nói.
Từ khi ông còn nhỏ đã thấy nương rất bất công, hận không thể đem tất cả những thứ tốt đều cho một mình đại ca.
Ông đã thành thói quenl
"Ta đi trấn trên tìm hiểu tin tức về nhị ca một chút!"
"Vâng."
Trấn trên, khi Ôn Gia Tường đến nơi, đúng lúc tiệm dược Cát Tường bị niêm phongl
Quan sai vừa vặn dán giấy niêm phong lên, rồi phải đi.
Ôn Gia Tường tiến lên dò hỏi: "Quan gia, chưởng quầy hiệu thuốc này thế nào ạ?"
"Không phải chém thì chính là lưu đày!" Quan sai ném xuống những lời này rồi rời đi.
Hai chân Ôn Gia Tường mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, gao khóc: "Nhị ca -"
Nhà cũ rất nhanh đã biết tin tức này, thân mình ông Ôn lung lay, hôn mê bất tỉnh.
Con thứ hai của ông!
Ôn Gia Phú âm thầm may mắn, may mắn là đã phân gial
Chu thị: "Con nhanh chóng mang theo công văn phân gia trở về giữ ở tửu lầu! Đừng để quan phủ niêm phong."
Vì thế Ôn Gia Phú cùng tiểu Chu thị vội vàng chạy về trấn trên.
Khi mấy người Ôn Noãn về tới nơi, mọi người trong nhà đều đang lau nước mắt. On Noãn: "..."
Lại xảy ra chuyện gì sao?
"Bà nội, mẫu thân, mọi người làm sao vậy?"
Vương thị thấy Ôn Noãn trở về, lau nước mắt: "Noãn nhi, nhị bá con bị trảm đầu sao? Thi thể có mang về hay không?”
Ôn Gia Quý đang đi vào: "..."
Ôn Noãn bật cười nói: "Ba nội, nhị bá không có việc gì, bà nhìn xem đây không phải nhị bá sao!"
Vương thị mở to hai mắt nhìn: "Không có việc gì? Không phải nói chém đầu sao?"
Lúc này trời đã tối rồi, Ôn Gia Quý mặc một bộ y phục màu đen, bởi vì ở nhà tù hai ngày, hơn nữa tinh thần căng thẳng, sắc mặt có chút trắng bệch, lúc này một trận gió đột nhiên thổi qua, quần áo đều bay lên!
Ôn Linh thét chói tai: "Cha, người là người hay là quỷ thế?"
Ôn Gia Quý: "..."
Sau khi trải qua kinh ngạc và vui mừng, Đàm thị cùng gã sai vặt kể lại quá trình Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy cứu Ôn Gia Quý sinh động như thật.
Mọi người mới biết được hóa ra là Trương Tiến Bảo làm, giết người cũng chính là hắn ta, bán dược giả cũng là hắn tal
Bởi vì liên quan đến việc cung cấp thuốc trị thương bị mốc meo vào trong quân, dẫn tới miệng vết thương của binh lính trong quân bị thối rữa, cho nên hiệu thuốc mới bị niêm phong.
Lương Hoán Chương làm quan rất có nguyên tắc, ông ấy sẽ không oan uổng một người tốt, nhưng nếu phải xử phạt thì cũng sẽ phạt không nương tay.
Trương Tiến Bảo dùng danh nghĩa hiệu thuốc Cát Tường lén bán dược giả là thật, tất nhiên cần phải thông báo lên để răn đe cảnh cáo!
Mọi người đều không để ý với chuyện này, đều nói người không có việc gì là được rồi.
Nói đến chuyện Ôn Noãn vào thành như thế nào, một người đấu với toàn bộ binh lính nhà tù binh lính ra sao, Ôn Gia Tường cùng Điền thị, Ôn Linh cùng Ôn Thiến đều cực kỳ kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận