Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 320: Chúc Cháu May Mắn

Chương 320: Chúc Cháu May MắnChương 320: Chúc Cháu May Mắn
Người nước ngoài tóc vàng mắt xanh thất vọng đi ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên hắn xuất ngoại buôn bán, mang theo rất nhiều đá quý, hương liệu, dược liệu và đồ dùng làm từ thủy tỉnh đến thủ đô Nạp Lan bán, kiếm không ít tiền, còn dư lại một túi hạt giống này, là do hắn thu thập từ rất nhiều quốc gia suốt dọc đường đi.
Hắn cho rằng mang hạt giống mới tới đây bán thì có thể bán ra được với một cái giá rất cao, lại không nghĩ rằng chẳng có ai mual
Thương đội sắp về nước, hắn không nỡ vứt túi hạt giống này đi, quyết định mang về nước.
Ôn Noãn trực tiếp chạy đến trước mặt người kia, trên đường người đến người đi, nàng không dùng Tiếng Anh, chỉ hỏi: "Thúc thúc mắt xanh, thứ trong túi của thúc là gì vậy?"
Ôn Noãn chỉ chỉ vào túi của hắn.
Ôn Gia Thụy thấy Ôn Noãn to gan như thế, gặp người dị tộc có vẻ ngoài giống như yêu quái thế nhưng lại không sợ, còn chạy sang đó, ông nhanh chóng chạy đến bên người hắn.
"Đây là hạt giống, cô bé, cháu muốn mua không? Tôi bán rẻ cho cháu một chút!" Smith nói sứt sẹo một nửa câu là tiếng Nạp Lan, một nửa là tiếng Anh.
Ôn Noãn gật gật đầu: "Cháu muốn mua, bao nhiêu bạc?"
"Năm lượng!" Smith vươn năm ngón tay, hơn nữa còn lấy ra năm lượng bạc.
Vốn dĩ hắn định bán một túi hạt giống này với giá mười lượng.
Ôn Gia Thụy nghe xong thì trừng to mắt: "Noãn nhi, đa số hạt giống mà những người dị tộc bán thường không thể sống nổi, năm lượng quá đắt, đừng mual"
Nói xong ông lại vẫy vẫy tay với Smith: "Thật xin lỗi, con gái của tôi ham chơi nói giỡn, chúng tôi không mua, quá đắt."
Smith nghe hiểu mấy từ rất xin lỗi, không mua, quá đắt.
Hắn sốt ruột nói: "Số hạt giống này là do tôi gom góp được từ rất nhiều quốc gia, hạt cà phê có thể nấu ra loại cà phê rất thơm, hạt ca cao có thể làm ra được chocolate mỹ vị, đây là hạt giống hành tây, có thể làm ra miếng bánh pizza siêu ngon, đây là hạt giống hoa tulip."
Smith móc ra từng cái túi nhỏ trong cái túi lớn, tầm khoảng một hai cân hạt giống, tổng cộng có mười mấy loại hạt giống kèm lời giải thích.
Ôn Gia Thụy một câu cũng chẳng hiểu.
Ông vẫy vẫy tay: "Tôi không biết cậu đang nói cái gì, tôi không biết mấy thứ này, không mua, không mual"
Đôi mắt Ôn Noãn lại sáng lên, nàng nói với Ôn Gia Thụy: "Cha, con biết mấy loại hạt giống đó, con hiểu cách dùng."
Ôn Gia Thụy không còn lời nào để nói.
Con gái nói hiểu cách dùng, chắc chắn không sai.
Ôn Noãn lấy ra năm lượng bạc đưa cho hắn: "Đây! Cháu mua."
Ở triều đại lạc hậu này, phiêu du qua biển khơi để kiếm bạc thật sự không dễ, hơn nữa tính nguy hiểm rất cao, Ôn Noãn không mặc cả.
Smith không nghĩ đến Ôn Noãn không mặc cả mà trực tiếp mua luôn.
Nhất thời khiến hắn rất cảm động! Hắn móc ra một cái bình hứa nguyện từ trong một cái túi trên người hắn đưa cho nàng: "Cô bé lương thiện, chúc cháu may mắn!"
Đây là thứ mà hắn nhặt được ở trên biển, bên trong viết gì đó, nhưng mà hắn đọc không hiểu.
Bây giờ trên người hắn cũng không có thứ gì khác, chỉ có thể đưa cái này cho nàng.
Ôn Noãn nhận lấy, học theo hắn nói một câu tiếng Anh: "Cảm ơn, chúc ngài may mắn!"
Mắt Smith trừng lớn, cô bé này nghe hiểu hắn nói gì?
Hay chỉ là sự trùng hợp?
Ôn Noãn đến gần hắn, thấp giọng lẩm bẩm vài câu.
Cặp mắt màu xanh kia của Smith kinh ngạc tới mức sắp rớt ra ngoài.
Ôn Noãn lại không để ý đến sự kinh ngạc của hắn, nàng cầm lấy túi hạt giống và bình thủy tinh rồi vẫy vẫy tay với hắn: "Hen gặp lại".
Sau đó chạy đến bên cạnh xe đẩy.
Ôn Gia Thụy ôm quyền chào Smith: "Cáo to"
Sau đó nhanh chóng quay lại.
Để lại Smith khiếp sợ một lúc lâu vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.
Tiệm tạp hóa, Dương thị thấy Ôn Noãn thế mà lại lấy ra năm lượng bạc để mua hạt giống của người dị tộc đó, kinh ngạc tới mức cằm sắm rơi xuống!
Đó là năm lượng bạc?
Sau đó bà ta lại nghĩ đến điều gì rồi thầm cảm thấy may mắn, một nha đầu phá của như thế, may sao từ hôn, nếu cưới về nhà nói không chừng ngay cả cái tiệm tạp hóa này cũng bị nàng ta bán mất!
Đã mua đồ xong, đám người Ôn Noãn dẹp đường về phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận