Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 321: Không Quản Nữa

Chương 321: Không Quản NữaChương 321: Không Quản Nữa
Khi Phương thị lôi kéo Chúc Trấn Hiên với vẻ mặt không kiên nhẫn chạy ra, đám người Ôn Noãn đã đi rồi.
"Đám người Noãn nhi đã đi rồi? Mua gì, con có bán rẻ cho bọn họ hay không?”
"Không có, con chỉ nói giá hàng tăng, bọn họ liền không vui chạy sang cửa hàng đối diện mua một đống đồ! Mẹ, cả cái nhà này toàn là bạch nhãn lang, sau này đừng nên lui tới!" Dương thị thấy mẹ chồng mình thế mà lại lôi con trai mình ra, trong lòng chẳng vui chút nào!
Xem ra bà ấy vẫn muốn con trai mình cưới đứa ôn thần kial
"Sao lại như thế? Có phải con nói lời nào không dễ nghe hay không?"
"Con nói cái gì, con chỉ nói giá hàng tăng, đây là lời nói thật! Bọn họ còn tưởng rằng con đang lừa bọn hol Hơn nữa con bé Noãn nhi kia dám tiêu năm lượng bạc để mua mấy loại hạt giống không biết tên của đám người dị tộc, mọi người ai cũng biết, hạt giống mà người dị tộc mang đến không thể trồng sống được, trồng ra cũng chẳng biết là cái quỷ gì! Sao lại phá của như thế, sau này mẹ đừng nghĩ cách để Trấn Hiên cưới một người vợ như thế nữa, con sẽ không đồng ý!" Lúc này Dương thị nói rõ ràng.
Phương thị nghe xong lời Dương thị nói, trong lòng thở dài: "Thôi, sau này chuyện của Trấn Hiên, mẹ cũng mặc kệ.'
Trên đời, ai mà chẳng có lúc thay đổi rất nhanh, mấy thứ như tiền tài, có thể biến mất, không còn cũng có thể biến nó xuất hiện.
Trước kia khi nhà Quế Chi còn tính là giàu có, bà ấy nói muốn hai đứa nhỏ đính hôn với nhau Dương thị cũng không có ý kiến, sau đó thân thể của Noãn nhi không tốt, con dâu liền có rất nhiều ý kiến. Khi đó cũng thôi, rốt cuộc ai làm mẹ mà chẳng hy vọng con trai mình cưới được một người vợ khỏe mạnh để nối dõi tông đường.
Bây giờ bà thấy Noãn nhi rất khỏe mà con dâu vẫn ý kiến như cũ, đây là đang ghét bỏ nhà người ta nghèo!
Trấn Hiên cũng không thích Noãn nhi, ngược lại rất quan tâm đến con bé Ngọc nhi tính cách không quá được yêu thích kia.
Như vậy, sau này dù Noãn nhi ga ve đây cũng sẽ không hạnh phúc, thôi đừng gây tai họa cho cô nương nhà người ta.
Bà muốn báo đáp ân tình của chị Quế Chi chứ không phải muốn báo thù.
Con cháu có phúc của con cháu, bà không quan tâm nữa!
Mua đồ xong rồi, mấy người Ôn Noãn phấn khởi đi về nhà.
Ôn Noãn giải thích cho Ôn Gia Thụy trong túi hạt giống kia có gì, tác dụng của hạt cà phê, tác dụng của hạt ca cao vân vân.
Đến nỗi trông không sống, nàng cũng không lo lắng. Cây cà phê phù hợp với khí hậu huyện Ninh Viễn, ca cao thuộc loại cây nhiệt đới, cho dù không thể trồng được ở huyện Ninh Viễn, chẳng lẽ toàn bộ Nạp Lan quốc không có chỗ nào có thể trồng ra?
Ít nhất nàng biết ở Hải Nam thời hiện đại vẫn có thể trồng được!
Nhưng mà không biết chỗ này có Hải Nam hay không, tất cả địa danh đều đã thay đổi, nàng xem bản đồ, cảm giác quả địa cầu cũng không quá giống.
Nhưng mà số hạt cà phê và ca cao này, nàng biết cách dùng, thế thì thử mỗi loại trồng một ft
"Cha, cha xem!" Ôn Hậu chỉ về phía trước kinh hô một tiếng.
Đằng trước, cửa Đàm phủ, Đàm Mong Nhi bảo người hau ném một rương quần áo ra ngoài. "Cút! Sau này đừng tìm đến cửa nữa! Cha sắp bị ngươi hại chết đến nơi rồi!" Đàm Mong Nhi mặc áo tang đứng ngoài cửa, vẻ mặt nghiêm khắc nói.
Ôn Gia Quý hại chết chồng bà ta, khiến hiệu thuốc bị niêm phong, còn muốn quay về bá chiếm Đàm gia?
Không có cửa đâu!
Nói xong Đàm Mong Nhi lập tức đi vào, mấy tên hầu cũng nhanh chóng chạy vào,'Ping" một tiếng cửa lớn bị đóng lại.
Đàm thị quay về thăm cha, sẵn tiện lấy quần áo, không nghĩ tới ngay cả cha cũng không cho bà ấy vào thăm!
Bà và Ôn Thiến vô thố đứng ngoài cửa, nhìn quần áo rải đầy đất, không biết nên làm sao bây giờ.
Mấy người Ôn Noãn chạy nhanh qua đó.
"Nhị bá mẫu!"
"Nhị tẩu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận