Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 326: Khong Chieu Tinh Xau

Chuong 326: Khong Chieu Tinh XauChuong 326: Khong Chieu Tinh Xau
Vương thị thấy vậy nóng nảy, làm ầm ï quá cũng khó coi, không xem mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, cả nhà thông gia đều là người tốt, không thể làm cho bọn họ cảm thấy không có mặt mũi, bà lập tức nói: "Nhị cữu mấy đứa, không sao, không sao đâu, nhị mợ nói đúng, thời tiết lạnh như vậy cũng nên ăn chút đồ nóng hổi!"
Ngô thị không muốn làm cho nhị ca xấu hổ, vội giữ chặt Ngô Khải Nghiệp: "Nhị ca, nhị tẩu cũng chưa nói cái gì, nhị tẩu chỉ lo lắng cha mẹ cảm lạnh mà thôi, nhị ca tức giận làm gì? Mau vào phòng đi! Vừa roi muội đang muốn nói sẽ nấu chén mì nóng cho cha mẹ!"
Ôn Gia Thuy cũng vội tiếp đón, Ngô Khải Nghiệp cũng không muốn làm tiểu muội khó xử, liếc mắt cảnh cáo Lôi thị một cái mới buông bà ta ra.
Người một nhà lúc này mới tiếp tục đi vào phòng.
Ngô Khải Nghiệp kéo Lôi thị lùi vài bước: "Nếu như bà còn dám nói một lời, tối nay trở về tôi liên hưu bài!"
Cuộc sống này thật sự không thể chịu đựng được nữal
Lôi thị ngậm chặt miệng, tỏ vẻ mình sẽ không nói thêm cái gil
Ngô thị bảo Ôn Nhu và Vương thị cùng nhau đón tiếp người nhà mẹ đẻ, còn mình lại đi sau phòng bếp xem đồ vật chuẩn bị như thế nào, thuận tiện nấu mì sợi.
Bởi vì thời gian còn sớm nên khách chưa tới, Ôn Noãn đã vào bếp từ bốn giờ sáng, chuẩn bị một số món ăn.
Nàng thấy Ngô thị tiến vào kỳ quái hỏi: "Mẹ đói bụng sao? Tại sao phải nấu mì sợi."
"Không phải, là nấu cho bà ngoại cùng ông ngoại con. Thời tiết quá lạnh, để cho bọn họ làm ấm thân mình một chút."
Ôn Noãn vừa nghe liền nói: "Buổi sáng còn có một ít cháo gà không ăn xong, con hâm nóng đặt ở trên bếp lol Múc cho nhà ngoại mỗi người một chén đi! Hiện tại mỗi lò bếp đều đang nấu đồ vật, không có dư bếp để nấu."
Ngô thị do dự một chút, bà lo lắng nếu không phải mì sợi thì nhị tẩu lại làm ầm ï.
Người hai nhà đều xấu hổ.
Ôn Noãn liếc mắt một cái liền nhìn ra có vấn đề: "Làm sao vậy?"
"Chính là nhị mợ của con muốn ăn mì sợi."
Ôn Noãn lạnh lùng: "Mì sợi không có! Thích ăn thì ăn! Dau là chiều ra tật xấu! Không cần phải để ý tới bà tal Người như bà ta chỉ biết được một tấc lại muốn tiến một thước!"
Diệp thị lúc này đi đến, vừa lúc cũng nghe được lời này.
Ngô thị xấu hổ, ngượng ngùng nói: "Noãn nhi nghĩ sao nói vậy, đại tẩu đừng trách!"
Ôn Noãn lại không cảm thấy xấu hổ, cười nói: "Đại cữu nương, người đã đến rồi!"
"Noãn nhi cao không ít, còn có thêm tí thịt!" Diệp thị nhìn sắc mặt Ôn Noãn hồng hào, vui vẻ nói.
Ôn Noãn cười nói: 'Mợ cả cũng càng ngày càng trẻ! Cháu múc cho các người chén cháo, mì sợi tạm thời không có nồi để nấu!"
Diệp thị xua tay: "Không cần, mợ tới đây chính là muốn nói với các cháu là không cần nấu, tật xấu của nhị mợ cháu đều là chiều ra! Mọi người đều không thể nhịn được nữa."
Thật ra Ngô Khải Nghiệp lần trước đã nói tới chuyện hưu thê với Trương thị, nhưng ông bà luyến tiếc hai cháu trai bị người chê cười không có mẹ, lo lắng cưới mẹ kế trở về sẽ ngược đãi bọn nhỏ, cho nên không đồng ý.
Ngô Khải Nghiệp nói sau này mình sẽ không cưới, nhưng hai ông bà lại nói chờ sau này hắn già rồi, bên người không có người làm bạn cũng không tốt. Hưu thê không khó, nhưng hai đứa nhỏ Cảnh Chí không có mẹ thật đáng thương! Đương nhiên những lời này Diệp thị không nói ở trước mặt Ôn Noãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận