Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 327: Nước Chua Tran Lan

Chương 327: Nước Chua Tran LanChương 327: Nước Chua Tran Lan
Ôn Noãn rửa tay sạch sẽ, tự mình múc mấy chén cháo cùng Diệp thị bưng lên phòng khách.
Lúc này Lôi thị thành thật ngồi vào bàn ăn bánh ngọt.
Vừa rồi bà ta tham quan một vòng căn nhà mới này mới bị khiếp sợ, có rất nhiều đồ vật bà ta không biết nó là gì, dùng nó như thế nào!
Như vậy thì phải hết bao nhiêu bạc? Nhà bọn họ trợ cấp rất nhiều phải không?!
Vậy thì bà ta phải dùng sức ăn trở vê!
Trương thị cũng cũng không quan tâm, cảm thấy cứ để cho Lôi thị ăn không nói chuyện thì vẫn tốt hơn, cho nên cũng không thèm quản!
Đại cữu cùng nhị cữu và biểu ca biểu đệ không ở, hẳn là đi ra ngoài giúp làm việc.
Ôn Noãn cười chào hỏi mọi người, sau đó đưa cháo cho bọn họ.
Trương thị áy náy nói: "Chúng ta đã ăn qua, cần gì phải nấu cháo chứ?"
Bà tới đây chúc mừng nhà con gái, tới sớm nhìn xem có gì cần giúp không, sao bây giờ lại có cảm giác như gây thêm phiền toái?
Ôn Noãn cười nói: "Buổi sáng ăn còn dư lại, hâm ở trong nồi, bà ngoại đừng ghét bỏ! Bà ngoại mau ăn chút đi, trời đang rất lạnh, làm ấm thân thể một chút."
Trong miệng Lôi thị nhét đây bánh, bà ta chưa từng ăn qua loại bánh nào ngon như vậy!
Bà ta mơ hồ nói: "Ta cũng muốn ăn cháo!"
Bà ta ngửi được mùi thơm của thịt gà.
Ôn Noãn cười tủm tỉm nói: "Vừa lúc đã hết rồi, nhị mợ, chờ khi nào nấu xong cháu lại bưng cho mợ nhé!"
"Sao chỉ có một mình mợ là không có, có phải cháu..."
Ôn Noãn cười như không cười nhìn bà ta.
Lôi thị vừa muốn nói gì, nhưng bắt gặp ánh mắt của Ôn Noãn, bà ta lại không dám nói ra lời nào.
Nghĩ đến lời cảnh cáo của Ngô Khải Nghiệp, bà ta liên câm miệng, thật ra thì bà ta ăn chưa no, nhưng phải để bụng lát nữa ăn thịt!
Ôn Noãn cũng không có thời gian để ý tới Lôi thị, thấy bà ta không dám nói gì liền xoay người trở lại phòng bếp dặn dò một số việc còn lại, đã đến giờ khách sắp tới, nàng không có khả năng ở lại phòng bếp mãi.
Đúng lúc này ông Ôn, Tiểu Chu thị, Ôn Lượng, Quách Thiến Ni cùng Ôn Ngọc cùng nhau đến đây.
Chu thị không tới, bà ta sợ Vương thị đuổi theo bà ta gọi tôn tử, bà ta sợ mất mặt trước mặt nhiêu người như vậy, đành tìm cớ nói eo đau, không đến.
Miệng của Vương thị quá tiện, chuyện gì cũng có thể làm ra, hoàn toàn không quan tâm đến mặt mũi của người khác!
Ôn Gia Phú cũng không tới.
Ông Ôn vui vẻ tự hào nhìn căn phòng lớn!
Đây là căn phòng của con ông ấy.
Tiểu Chu thị, Ôn Lượng cùng Ôn Ngọc lần đầu tới nhà Ôn Noãn, họ đi tham quan khắp nơi, cảm thấy cực kỳ ghen ghét!
Căn phòng này được xây thật tốt! Cửa sổ dùng lưu li, lưu li đủ các màu sắc nhìn rất đẹp, cửa sổ lưu li vừa đẹp vừa có thể làm căn phòng thêm sáng sủa.
Nhà ở trấn trên cũng chỉ là cửa sổ gỗ dán giấy mà thôi!
Còn có phòng tắm, nhà xí đều là thứ mà họ chưa từng thấy bao giờ, những thứ trong đó thật mới lạ và sạch sẽ!
Nhà vệ sinh ở Ôn Noãn gia là nhà vệ sinh ngồi xổm, trong phòng tắm có bồn tắm và chậu rửa mặt.
Ngô Khải Nghiệp và Ngô Khải Hoa lúc ấy ở bên cạnh hỗ trợ, nhưng cũng không biết đây là cái gì.
Tiểu Chu nhìn kiểu dáng từng món gia cụ này, là kiểu dáng mới nhất ở cửa hàng nội thất trong huyện, giá cả đều đắt hơn mẫu cũ.
Bà ta nhìn trúng muốn đổi một bộ nhưng lại thấy tiếc tiên!
Hơn nữa vải rèm cửa cũng được làm bằng vải gấm và vải mỏng nhẹ, tấm rèm này đáng giá rất nhiều tiền!
Bà ta cũng không dám dùng vải dệt đắt như vậy trang trí cửa sổi
Xem ra khối phỉ thúy nguyên thạch kia căn bản không trả lại cho nha môn! Chỉ là tìm cái cớ để không cho bọn họ mượn bạc mà thôi.
Cả nhà này thật ranh mãnh, vắt cổ chày ra nước, xảo quyệt và keo kiệt!
Quách Thiến Ni đã bị khiếp sợ khi nhìn thấy căn phòng được bài trí ấm cúng khắp nơi từ hành lang đến phòng khách.
Một căn phòng trang nhã và sang trọng như vậy lại được tứ phòng xây dựng lên ư?
Căn phòng này tốt hơn căn nhà trên thị trấn của nhà nàng ta quá nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận