Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 345: BiDoi Nợ

Chương 345: BiDoi NợChương 345: BiDoi Nợ
Đây thật là rau dưa?
Ăn quá ngonl
Có vài người còn mang theo hài tử đến đây, những hài tử đó ăn xong, còn nói với cha mình: "Cha, con còn muốn ăn!"
Cha hắn: Ta cũng muốn ăn.
Mọi người: Chúng ta vẫn còn muốn ăn!
Có một ít như vậy, đã ăn uống được gì đâu!
Mọi người đều nhìn về phía người chủ trì: "Con có không? Lại mang đến một phần nữa đi!"
"Đúng vậy, lại mang đến một phần nữa! Ta còn chưa nếm thử hương vị! Đều đã cho hài tử ăn!"
Người chủ trì cười nói: "Xin lỗi, chỉ có nhiều như vậy thôi, không còn nữa."
Chính hắn ăn thử một chén còn muốn tiếp tục ăn, nhưng đều không còn nữal
Ông già kia thật sự keo kiệt!
"Đã không còn sao? Thật sự ăn quá ngon, tôi cũng lấy mấy cân trở về nếm thử!"
"Tôi cũng lấy mấy cân trở về nếm thử."
Tới hội trường cao cấp đều là người không thiếu bạc, gặp được đồ vật ăn ngon thì vẫn nguyện ý bỏ ra một chút bạc để hưởng thụ.
"Xin lỗi, chỉ có 50 cân rau dưa dưỡng sinh, vừa rồi vị công tử kia đã lấy toàn bộ rồi, mọi người muốn ăn thì lần sau lại mua đi!" Người chủ trì mỉm cười nói.
Đúng rồi! Có người đã giành lấy hết rồi!
Mọi người tức giận quay đầu nhìn vê phía hắn.
"Có phải lúc trước ngươi đã ăn qua rau dưa dưỡng sinh?" Có người hỏi.
"Đúng vậy!" Nam tử trẻ tuổi đắc ý dào dạt nói.
Ánh mắt mọi người càng tức giận rồi!
“Thật quá đáng! Vậy mà không nói gì!"
"Đúng vậy! Hơn nữa vừa ra tay đã đấu giá xong 50 cân rau dưa dưỡng sinh rồi!"
Mọi người sôi nổi tỏ vẻ khó chịu!
Người trẻ tuổi hết sức vui mừng: Vừa rồi mấy người coi ai là kẻ ngốc?
Ha ha...
Giờ thì mới biết ai là người ngu dil
Giờ trở thành sự thật, mọi người không chấp nhận thì cũng không thay đổi được cái gì, chỉ có thể chờ hội đấu giá tiếp theo để giành lấy trước.
Ăn cái đã thèm!
Nhưng mà hội đấu giá lần sau, rau dưa dưỡng sinh này không còn rẻ như vậy nữa, sau đó lại có quá nhiều người kháng nghị số lượng không đủ, bởi vì mỗi loại đều bị mọi người lấy đi, sau đó xuất hiện giới hạn đấu giá! Mỗi người không được mua vượt quá hai cân rau dưa mỗi loại!
Cuối cùng thì bọn họ cũng không thể ăn thành nghiện!
Hơn nữa sau khi hiệu quả dưỡng sinh của rau dưa dưỡng sinh biểu hiện ra ngoài, giá cả càng ngày càng caol Có vài người muốn ăn cũng không đủ bạc để mua.
Có vài người có bạc muốn mua nhiều một chút, cũng không tìm thấy nơi bán để mua.
Hội đấu giá chỉ cung cấp một trăm cân mỗi lần, nhiều hơn một hai cân đều không có, vốn dĩ là cung không đủ cầu!
Lần này mang rau dưa đến tuy rằng chỉ bán đấu giá năm lượng bạc, nhưng mà Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy đã rất thỏa mãn, Ôn Noãn biết về sau sẽ không ngừng ở con số này.
Ôn Gia Thụy lại cảm thấy những rau dưa đó căn bản là không cần dùng chăm sóc quá nhiều đã lớn, có thể kiếm được năm lượng thì quả thật là một vốn bốn lời!
Rau dưa dưỡng sinh Ôn Noãn tính toán đi theo con đường cao cấp, mà đầu xuân sau, Ôn Noãn còn tính toán trông một chút dược liệu dưỡng sinh.
Sau đó một số dược liệu dưỡng sinh cùng dược liệu bình thường trộn với nhau, để ở hiệu thuốc lấy giá cả bình thường bán cho một vài người nghèo khổ.
Một số dược liệu dưỡng sinh khác cùng dược liệu dưỡng sinh quý báu, cũng sẽ đi theo con đường bán đấu giá cao cấp.
Hai người rời khỏi hội đấu giá, đi vê hướng Ngô gia thôn.
Khi đến cửa thôn Ngô gia, từ xa Ôn Gia Thụy đã thấy vài người đang tay đấm chân đá một người.
"Lại dám lừa lão tử ngươi quen biết huyện lệnh đại nhân! Hôm nay thấy huyện lệnh đại nhân là ai cũng không biết! Ta nói cho ngươi, Lôi Tiểu Đông, hai trăm lượng bạc cho ngươi hạn trong ba ngày phải trả! Không trả thì ta sẽ băm tay ngươi! Bán nương tử cùng nữ nhi ngươi vào tửu lầu mua vui! Bán lão nương ngươi cho người môi giới để trả nợi"
"Không phải, ta quen biết huyện lệnh, là một nhà cô em chồng của tỷ tỷ ta quen biết! Nhà bọn họ rất phú quý!" Một người ôm đầu cuộn tròn trên mặt đất khóc lóc nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận