Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 348: Tham Ăn Tham Uống

Chương 348: Tham Ăn Tham UốngChương 348: Tham Ăn Tham Uống
Trong nhà mỗi tháng đều mặc một bộ đồ mới chính là Lôi thị!
Không mua cho bà ta, thì quần áo lúc trước của bà ta lại không mặc vừa nữa! Cũng không thể không mặc quần áo.
Số bạc mua quần áo cho bà ta mỗi tháng, còn tốn nhiều hơn so với người một nhà ăn cơm!
Lôi thị nghe xong lời này thì thấy tức chết rồi, nhưng mà lời Ngô Khải Nghiệp nói chính là lời nói thật, mỗi ngày bà ta đã ăn ít đi nửa chén cơm, chỉ ăn bốn chén rưỡi, vẫn mập lên như cũ! Bà ta cũng không có cách nào!
"Noãn nhi, nhị mợ là uống nước cũng có thể mập lên, ta cũng không có biện pháp! Nhị cữu mẫu không cần cháu mua quần áo giúp ta, cháu đưa bạc cho ta đi! Ta tự đi mua! Vừa lúc hiện tại mặc quần áo có chút chật rồi, rất nhanh sẽ không vừa nữa! Cháu không biết nhị mợ có bao nhiêu thảm đâu, chỉ có hai bộ quần áo, gặp phải ngày mưa gió, muốn tắm rửa một chút đều không được!"
Ngô Khải Nghiệp đánh một cái tát vào trên tay béo của bà ta: "Bà còn biết xấu hổ hay không! Đòi bạc từ một hài tử. Còn không nhanh lên đi hỗ trợ nấu cơm."
Vốn dĩ Lôi thị không muốn đi, chỉ là bà ta lại thoáng thấy chất nữ nhà mẹ đẻ của mình ở ngoài cổng.
Trong lòng bà ta lại nhói lên, chẳng lẽ là nhị đệ lại xảy ra chuyện gì?
"Tôi đi nấu cơm đây". Lôi thị vội vàng chạy ra ngoài, nhưng lại không phải chạy về hướng nhà bếp.
Ngô Khải Nghiệp nheo mắt, muốn ra ngoài đuổi theo, nhưng tiểu muội cùng muội phu đều đang ở đây nên mới từ bỏ.
Tất nhiên Ôn Noãn cũng thấy Lôi thị vội vàng chạy ra ngoài.
Nàng nghĩ đến một màn vừa rồi nên nhắc nhở nói: "Vừa rồi khi chúng cháu tới có thấy có mấy người ở sòng bạc đòi nợ một người, cha nói người kia giống như là đệ đệ của nhị mợ. Vậy đệ đệ của nhị mợ còn đánh bạc không?”
Nghiện đánh bạc là có thể tàn phá một gia đình.
Trương thị vừa nghe thì nhíu mày: "Chắc là không có! Gần đây cũng không nghe nói nhà hắn bị người ta đòi nợ."
Ngô Khải Nghiệp nghe xong mí mắt càng nhảy dữ dội hơn: "Ta về phòng một chuyến."
Cha mới cho ông năm lượng bạc, đó là bạc chuẩn bị cho ngày mai đi mua đất thó.
Noãn nhi nói nàng biết biện pháp nung chế gốm sứ, để cho bọn họ mua chút đất thó trở về, đến lúc đó nàng dạy bọn họ chế phôi.
Trương thị thấy lão nhị chạy về phòng, bà cũng không yên tâm.
Nữ nhi vừa mới cho bà ngân phiếu năm mươi lượng mua gạch, hơn nữa thêm cả ngân phiếu lúc trước cho, thì hiện tại trong nhà có hơn một trăm lượng.
Trương thị vội vàng về phòng lấy ngân phiếu ra đưa cho Ngô thị: "Yến nương, ngân phiếu này con giữ lại dil Nương không lấy được!"
Tránh để tiện nghi cho người ngoài!
Ngô thị nghe xong nhanh chóng gạt tay ra: "Nương, người làm gì thế? Cho người, thì người nhận đi!"
Trương thị: "Ta không cần! Trong nhà còn không ít bạc, con lấy về đi!"
Ôn Noãn nghĩ nghĩ rồi nói: 'Mẫu thân, người cứ bảo quản giúp bà ngoại dil Khi nào bà ngoại cần dùng bạc thì lại đến nhà ta lấy là được."
Ngô thị cũng biết Trương thị sợ cái gì, nghe xong Ôn Noãn nói thì đành nhận lấy. Khi đến giờ cơm trưa thì Lôi thị với con mắt đỏ hồng đã trở lại.
Ngô thị hỏi bà ta chuyện gì, bà ta cũng không nói.
Chủ yếu là Ngô Khải Nghiệp nói qua, nếu mà bà ta còn dám quản chuyện đệ đệ của bà ta nợ cờ bạc thì sẽ hưu bà tal
Bà ta nói, người cả nhà này ích kỷ, cũng sẽ không cho bà ta mượn bạc, giúp đệ đệ của bà ta trả nợ cờ bạc!
Lôi thị nhìn một bàn đồ ăn toàn thịt, trong lòng bà ta thấy nhói đaul
Số đồ ăn này đều là bạc!
Đầu đủ để cứu nửa cái mạng người của nhà mẹ đẻ bà ta rồi!
Tiếp đón cô em chồng thì thịt cá, đối với nhà mẹ đẻ bà ta thì thấy chết mà không cứu!
Sao bà ta có thể gả cho một người nam nhân như vậy!
Lôi thị hóa tức giận vì sức ăn, liều mạng mà ăn!
Một chiếc đũa đi xuống, nửa con cá đã vào trong chén bà ta.
Người một nhà: ...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận