Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 366: Mua Người

Chương 366: Mua NgườiChương 366: Mua Người
Mặc dù ba huynh đệ đều biết giặt quần áo, nấu cơm, nhưng thời gian của bọn họ đều là dùng để đọc sách, rất quý giá, sao lại có thể dùng để làm mấy việc lặt vặt này.
Ngô thị cũng giống với đại đa số người ở triều đại này, có tư tưởng tất cả mọi thứ đều thấp kém, chỉ có đọc sách là cao cấp.
Hơn nữa tri thức thay đổi vận mệnh, không phải Ôn Noãn đã chứng thực điều này hay sao?
Hiện tại, mỗi buổi tối Ngô thị cũng đi theo học tập đó!
Sáng sớm ngày hôm sau, người một nhà cùng nhau xuất phát đi tới phủ thành.
Bởi vì Ôn Gia Mỹ phải ở cữ nên ở nhà tĩnh dưỡng, Vương thị ở nhà chăm sóc con gái.
Ôn Noãn nấu cơm sáng xong, lúc bảo Đại Hôi mang cho Nạp Lan Cẩn Niên cũng thuận tiện viết tờ giấy gửi cho hắn.
Hiện tại Ôn Noãn không cần lên núi châm cứu cho Nạp Lan Cẩn Niên nữa, nhưng mỗi ngày vào buổi chiều Nạp Lan Cẩn Niên đều sẽ xuống núi ăn cơm.
Có đôi khi sẽ hẹn Ôn Noãn vào núi đi săn, chỉ là đội quân vào núi đi săn càng lúc càng lớn.
Ôn Thuần và Ôn Hậu cũng đi theo, sau đó lúc Phó Vinh đến xem xét tiến độ công trường, khi biết được chuyện này cũng đi theo.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn bọn họ lại thấy phiền, nghĩ thâm vẫn là ăn cá và tôm là tốt nhất, sau đó cuối cùng hắn cũng không muốn ăn dê nướng nguyên con nữa.
Trên núi.
Nạp Lan Cẩn Niên nhận được tờ giấy nhỏ của Ôn Noãn, hắn nhìn thoáng qua, sau đó bỏ tờ giấy nhận được vào trong ngăn kéo, nơi đó đã có mấy tờ giấy.
Hơn nữa xem chữ viết là từ tay cùng một người.
Hắn đóng ngăn kéo lại, đứng lên: "Lâm Phong, chuẩn bị ngựa."
Ôn Gia Thụy đánh xe ngựa đi phủ thành, đi đến phòng môi giới trước, tìm một người môi giới, bảo bà ta chọn một ít người hầu tốt đưa đến phố Ngự Kim cho bọn họ chọn lựa.
Sau đó ông mới đánh xe ngựa trở về phủ thần thợ.
Hôm nay vừa lúc bà cô Ôn Bảo Trân được mời đi đến nhà Lễ Thư phu nhân tham gia tiệc ngắm mai.
Lễ Thư là quan viên quản lý bộ lễ, phụ trách chấn hưng giáo dục, khoa cử, treo biển, lễ nghi, hiến tế, lễ hội và các việc khác của toàn bộ châu phủ.
Trước kia Lê Thư phu nhân tổ chức yến hội cũng chưa bao giờ mời bà ta, có mời cũng là mời một nhà trưởng tẩu của bà ta.
Nhưng từ khi Uyển nhi trúng cử tham gia thiên thu yến, Lễ Thư phu nhân mở tiệc chiêu đãi hai lần, cả hai lần đều mời bà ta.
Không chỉ có Lễ Thư phu nhân, mấy phu nhân khác cũng khách sáo với bà ta hơn rất nhiều.
Đám thân thích nhà họ Tống kia cũng càng khách sáo với bà ta hơn.
Hiện tại bà ta đã có tiếng nói hơn ở nhà họ Tống.
Gần đây Ôn Bảo Trân có thể nói là xuân phong đắc ý.
Bà ta và Tống Ngọc Đình, Tống Cẩm Tú vừa định ra, đang chuẩn bị xuống xe ngựa thì thấy Ôn Gia Thụy đi ra từ phòng người môi giới, sau đó đánh xe ngựa rời đi. Tống Cẩm Tú lôi kéo ống tay áo của Ôn Bảo Trân: "Bà nội, đó không phải là tứ biểu thúc sao?"
Tống Cẩm Tú lại liếc mắt nhìn tấm biển người môi giới một cái, ngạc nhiên nói: "Tứ biểu thúc đến phòng môi giới làm gì? Là mua người sao?”
Ôn Bảo Trân nhìn qua, cười nhạo một tiếng: "Bán người thì có, mua người sao? Đời này cũng không thể! Không cần để ý đến hắn, đi thôi!"
Lúc Ôn Gia Thụy mừng nhà mới, gia đình Ôn Bảo Trân không đi.
Người nhà đại phòng đều cố ý vô tình không nói chuyện ngày hôm đó cho bà ta biết.
Ôn Bảo Trân ở phủ thành không biết chuyện gì cả, bà ta cảm thấy tứ phòng sẽ chẳng tạo ra được sóng gió gì.
Chu thị không thích một nhà Vương thị, bà ta cũng không muốn vì vấn đề này mà đắc tội Chu thị và đại phòng.
Bà ta chỉ có một người tẩu tử là Chu thị, chỉ kêu Chu thị một tiếng tẩu tử.
Tống Cẩm Tú nhìn chiếc xe ngựa kia, trong lòng có chút khó hiểu, chỉ là Ôn Bảo Trân đã lên xe ngựa, nàng ta không nghĩ nhiều, cũng đi theo lên xe ngựa.
Lúc đi ngang qua đầu phố Ngự Kim, Tống Cẩm Tú không nhịn được mà vén rèm lên, nhìn thoáng qua con phố rộng lớn, sạch sẽ và uy nghiêm kia.
Chợt nhìn thấy bóng dáng một chiếc xe ngựa quen mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận