Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 368: Mười Tám Người

Chương 368: Mười Tám NgườiChương 368: Mười Tám Người
Đầu tiên, Ôn Noãn chọn ra một ít người hợp mắt mình.
Mấy nữ tử luôn không nhịn được mà liếc mắt nhìn vê hướng Nạp Lan Cẩn Niên kia, nàng không chọn một người nào cả.
Những nam tử nhìn nàng với ánh mắt không đàng hoàng, nàng cũng không chọn một ai.
Loại trừ đi những người không cần, lại xem xét tài liệu của những người còn lại, cuối cùng Ôn Noãn chọn hai tỷ muội, hai tỷ muội này một người tám tuổi, một người bảy tuổi. Bởi vì trong nhà quá nghèo, mẫu thân liên tiếp sinh bảy nữ nhi mới sinh một nhỉ tử, thật sự không nuôi nổi.
Nên bán đi hai đứa bé ở giữa, đứa bé bảy, tám tuổi bán được nhiều bạc nhất.
Rất nhiều gia đình giàu có mua người đều thích loại người có gia thế trong sạch, tuổi không lớn cũng không nhỏ như vậy, vừa lúc dạy dỗ đứa bé làm nha hoàn.
Sau đó nàng lại chọn tám đứa bé bởi vì trong nhà quá nghèo mà bị bán, người lớn nhất là mười một tuổi, nhỏ nhất chỉ có năm tuổi.
Mười một tuổi chính là một nam hài, bởi vì cha mẹ đều mất nên bị đại bá mẫu bán.
Sau đó Ôn Noãn còn chọn gia đình, là chủ nhân phạm lỗi nên một nhà sáu người đều bị bán đi.
Một nhà sáu người này có hai người già lớn hơn 50 tuổi, một đôi vợ chồng trẻ lớn hơn hai mươi tuổi, còn có một đôi nhi nữ, nam mười một tuổi, nữ nhi chỉ có 6 tuổi.
Như vậy là đã chọn được mười sáu người.
Tiếp theo lại chọn một nam nhân trung niên từng làm quan sư trong gia đình giàu có, và một quả phụ bán mình cứu cha mẹ chồng, tổng cộng mua mười tám người.
Ôn Gia Thụy lại cảm thấy quá nhiều, ông cho rằng Ôn Noãn chỉ mua hai người trông cửa và một nữ đầu bếp!
Phủ thần thợ để lại một người trông cửa, một người nấu cơm, trong thôn một người trông cửa.
Mười tám người này vẫn là một đống đứa trẻ không lớn không nhỏ, mua trở về làm gì?!
"Noãn nhi, có phải mua quá nhiều không?" Ôn Gia Thụy hỏi.
Lập tức thêm nhiều người như vậy, quá đáng sợi
Ngô thị gật đầu, trong nhà cũng không nhiều người như vậy, lúc này người hầu còn nhiều hơn cả chủ nhân!
Ôn Noãn lắc đầu: "Không nhiều lắm, con cảm thấy còn chưa đủ đấy".
Mỗi người đều có tác dụng, không phải chỉ dùng để giặt quần áo, nấu cơm và quét tước vệ sinh.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Đúng là quá ít."
Xem ra là hắn lo lắng dư thừa, tiểu nha đầu rất tinh mắt.
Nhưng mà người môi giới này không quá được, miễn cưỡng lọt vào mắt đều đã bị nàng chọn hết.
Vì thế Ôn Gia Thụy và Ngô thị hoàn toàn hết chỗ nói.
Mẹ mìn thấy Ôn Noãn lập tức mua nhiều như vậy thì rất vui mừng!
Bởi vì là những người ở phòng môi giới này đều đã được giáo dưỡng ma ma dạy dỗ. Cho nên giá cả khá đắt, bảy tuổi đến mười lăm tuổi là mười lăm lượng bạc một người, mười lăm đến 40 tuổi là hai mươi lượng một người, 40 trở lên và 6 tuổi trở xuống đều là mười lượng một người.
Sau đó là người từng làm quản sự, có tay nghề như nấu nướng, thêu thùa, tính sổ các loại thì phải thêm năm lượng một người!
Cho nên mua người thật sự không phải là gia đình bình thường có thể mua nổi. Ôn Noãn tổng cổng tiêu tốn hơn hai trăm lượng mua mười tám người.
Nói thật, Ôn Gia Thụy và Ngô thị có chút đau lòng!
Ôn Noãn thanh toán tổng cộng là hai trăm năm mươi lượng cho mẹ mìn, bảo bà ta lần sau có người tốt thì để lại cho nàng.
Mấy lượng dư ra là khen thưởng, bởi vì lần này những người bà ta đưa đến đây, Ôn Noãn đều rất vừa lòng, chứng minh bà ta thật sự nghiêm túc chọn lựa qua.
Mẹ mìn cầm bạc, vô cùng vui mừng dẫn theo người còn lại rời dil
Bạn cần đăng nhập để bình luận