Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 378: Ai Có Tư Cách?

Chương 378: Ai Có Tư Cách?Chương 378: Ai Có Tư Cách?
Tối hôm qua ông Ôn ngủ không ngon, sáng sớm dậy thấy một mảnh trắng xóa, cao hứng chạy về phòng nói với Chu thị vừa rời giường: "Tuyết rơi! Tuyết rơi! Xem ra truyền thuyết trước kia là giả."
Tâm trạng Chu thị không tốt, tức giận nói: "Tuyết rơi thì có cái gì lạ? Mùa đông không có tuyết rơi, chẳng lẽ mùa hè có sao?”
Truyền thuyết là giả? A, khoảng cách năm tiếp theo còn sớm đấy!
Chờ xeml
Lần này lại bị một nhà Vương thị kia tránh thoát!
Trong lòng Chu thị khó chịu, ở trong lòng mắng: Ông trời đúng là mắt mù rồi!
Ông Ôn nhìn nóc nhà trắng xoá bên ngoài, vẻ mặt tươi cười, trái tim treo lơ lửng hai ngày này cuối cùng cũng buông xuống.
Ông thật sự lo lắng lão tứ bị thôn dân buộc phải gánh vác trách nhiệm!
Chu thị liếc mắt nhìn ông Ôn một cái, không tiếp tục để ý tới ông nữa mà đi ra ngoài.
Bà ta thấy chỉ có Ôn Gia Tường ở trong sân quét tuyết, sợi lửa giận trong lòng kia cuối cùng tìm được chỗ hổng phát tiết rồi: "Lão tam, sao lại là ngươi quét tuyết? Vợ ngươi đâu? Bảo nàng ta nhanh chóng lăn ra đây quét dọn tuyết sạch sẽ, lập tức phải đi từ đường tế tổ rồi! Lại còn dám ngủ?! Nàng ta là Thái Hậu nương nương sao? Còn dậy muộn hơn cả taI Ở của ta, ăn của ta, còn muốn không cần làm cái gì sao?"
"Nương, hai ngày này thân thể nàng ấy không nhanh nhẹn, là con bảo nàng ấy nghỉ ngơi một chút."
Lần trước Điền thị đột nhiên hôn mê, khám đại phu thì khám ra có hỉ.
Việc này ông ấy đã nói với cha mẹ.
Chu thị nghe xong thì khó chịu: "Sao nào? Có nữ nhân nào không sinh hài tử? Hiện tại có thai thì lại thành cao quý rồi? Công việc cũng không cần làm? Ngươi có biết ngươi đang ở phòng ở của ai không?"
Ông Ôn khiển trách nói: "Được rồi, vợ lão tam không thoải mái, bà để cho vợ lão tam nghỉ ngơi một chút đi! Nhanh chóng gọi bọn lão đại rời giường đi, chuẩn bị tốt đồ đi tế tổ, lập tức phải đi từ đường rồi."
Chu thị không chấp nhận nói: "Hiện tại còn sớm như vậy, thời tiết lại lạnh như vậy, gọi lão đại rời giường làm gì? Tối hôm qua Lượng nhi còn đọc sách đến khuya đấy!"
Nói xong ba ta lại rống to với tây phòng: "Điền thị, nhanh chóng rời giường thu dọn tế phẩm, sau đó làm cơm sáng! Ngươi muốn ta đói chết sao?"
Cuối cùng Điền thị vẫn phải dậy làm việc.
Trừ tịch cùng thanh minh, từng nhà đều phải đến từ đường tế tổ, đây là tập tục của Ôn gia thôn.
Mà trong thôn, người có tiên đồ nhất sẽ là người đầu tiên được tiến vào từ đường hiến tế và thắp hương, đây chính là chuyện rất vinh quang.
Thôn trưởng cùng mấy ông lão đức cao vọng trọng trong thôn, còn có tộc trưởng thương nghị, năm nay muốn để người một nhà Ôn Gia Thụy đứng lên phía trên thắp nén hương.
Một là bởi vì ba huynh đệ Ôn Thuần đã bái Lâm Sơn trưởng làm thầy, thân phận này tất nhiên là không giống nhau.
Hai là bởi vì khi Ôn Gia Thụy mừng nhà mới, đã tới nhiều người có thân phận tôn quý như vậy.
Những người đó nguyện ý cho một nhà Ôn Gia Thụy mặt mũi chứng minh nhà bọn họ nhất định là có chỗ hơn người, đáng giá được người tôn trọng và qua lại. Nếu không thì những người đó vì sao lại cho mặt mũi như vậy?
Nhưng mà đề nghị của thôn trưởng bị ba tộc lão phủ quyết.
"Trưởng nữ của Ôn Gia Phú là Ôn Uyển trúng cử thiên thu yến, đây chính là vinh quang lớn tận trời. Đây chính là liệt tổ liệt tông Ôn gia phù hộ! Ôn Gia Thụy chỉ là xây lại một tòa nhà lớn, chuyện Thuần nhi thi đậu công danh hay không còn chưa biết đâu!"
"Quen biết một vài quý nhân thì sao? Lại không phải bản thân trở thành quý nhân! Chuyện của Ôn Uyển chính là đã chắc chắn! Năm nay ông để một nhà Ôn Gia Thụy thắp hương, đây không phải là vả mặt Ôn Gia Phú? Đắc tội tổ tiên Ôn gia sao?"
"Ôn Uyển không chỉ là sự kiêu ngạo của toàn bộ tộc nhân Ôn gia chúng ta, hơn nữa là của toàn bộ trấn Thăng Bình, chính xác hơn là huyện Ninh Viễn, thậm chí là sự kiêu ngạo của toàn bộ Giang Hoài phủ! Ông lại nghĩ như thế nào? Lại muốn cho một nhà Ôn Gia Thụy thắp hương! Dựa vào cái gì? Chỉ bằng việc quen biết với mấy quý nhân sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận