Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 396: Dong Thai

Chuong 396: Dong ThaiChuong 396: Dong Thai
Tiểu Bạch lắc lắc thân thể mập map, học theo Đại Hôi nhảy lên trên muốn mở cửa, nhưng cho dù có làm kiểu gì cũng không với tới chốt cửa.
Phùng An lập tức chạy ra mở cual
Ngoài cửa, Ôn Gia Tường ôm Điền thị sốt ruột nói: "Tứ đệ và Noãn nhi đâu?"
"Ở trong phòng!" Phùng An nhanh tránh sang một bên để hắn đi vào.
Ôn Gia Tường ôm Điền thị chạy nhanh đi vào.
“Tứ đệ! Noãn nhi! Cứu mạng!...'
Người một nhà nghe được âm thanh vội chạy ra.
"Làm sao vậy?" Vương thị thấy Ôn Gia Tường ôm Điền thị, khẩn trương hỏi.
"Vãn Nương nói đau bụng, có ra máu."
Ông ấy biết chuyện ngũ muội đẻ non là Noãn nhi giúp điều trị thân thể.
Hơn nữa Van Nương có thể mang thai cũng là công lao của Noãn nhi.
Cho nên Ôn Gia Tường mới tới chỗ Ôn Noãn trước, ông cũng chỉ tin tưởng vào Ôn Noãn.
Ôn Noãn lúc này cũng chạy ra, liếc nhìn Điền thị một cái: "Tam bá, người ôm Tam bá nương đi phòng khám trước! Yên tâm, không có việc gì! Đi với cháu!"
Chỉ chảy máu một chút, không phải ra máu nhiêu nên cũng không cần sợ, nàng đều có biện pháp.
Ôn Noãn dẫn đường đi trước.
Ôn Gia Tường vội đuổi theo.
Người một nhà cũng đi theo.
Ôn Noãn bảo Ôn Gia Tường đặt Điền thị ở trên giường, sau đó bảo ông ấy đi ra ngoài, hơn nữa đóng chặt cửa.
Ôn Gia Tường ở ngoài cửa phòng sốt ruột xoa tay.
Trời rất lạnh, nhưng ông ấy lại bị dọa ra một thân mồ hôi!
"Đừng lo lắng, Noãn nhi nói không sao là sẽ không sao!" Ôn Gia Thuy an ủi.
Ôn Gia Tường gật đầu, ông ấy cũng tin Noãn nhi.
Chỉ là sao có thể không lo lắng được chứ? Đây là đứa con mà ông ấy đã mong chờ mười mấy năm.
Ông ấy đều cho rằng cả đời này mình sẽ không có con rồi!
"Sao lại thế này?" Vương thị hỏi.
Ôn Gia Tường nghe được lời này thì sắc mặt trầm xuống: "ai nương, Tứ đệ, ta chỉ sợ phải đến ở nhờ nhà các ngươi một đoạn thời gian. Mẹ của ta thật quá đáng..."
Ôn Gia Tường nói chuyện Chu thị tâm trạng không tốt, thay đổi biện pháp tra tấn Điền thị!
Nhà cũ là không thể ở tiếp được nữa!
Tính tình của Vấn Nương mềm mại.
Nếu ông ấy ở nhà còn có thể giúp đỡ một phần, nhưng không ở nhà thì cũng không biết thế nào!
"Nói cái gì mà ở nhờ, huynh trực tiếp đến ở là được! Trong nhà còn rất nhiều phòng trống!" Ôn Gia Thuy nghe xong cũng không đánh giá Chu thị.
Cho dù Chu thị như thế nào thì cũng là mẹ ruột của tam ca. Vương thị lắc đầu, nhưng cũng chưa nói gì, chỉ nói: 'Cháu cứ yên tâm ở đây đi!"
Trong phòng
Ôn Noãn bắt mạch cho Điền thị, hỏi một chút tình huống, đồng thời dùng mây tía giúp bà ấy bảo vệ thai, sau đó an ủi: "Tam thẩm không cần lo lắng, chỉ là động thai, nằm nghỉ ngơi ở trên giường mấy ngày, uống ít thuốc là được."
Điền thị tin tưởng Ôn Noãn, gật đầu: "Noãn nhi, cảm ơn cháu."
Ôn Noãn cười nói: "Tam thẩm quá khách sáo. Cháu bảo người nấu thuốc dưỡng thai cho thẩm."
Lúc trước, sau khi Ôn Gia Mỹ có thai, Ôn Noãn đã chuẩn bị thuốc an thai cho nên hiện tại vẫn còn.
"Noãn nhi, Tam bá nương của cháu có sao không?”
"Không sao, Tam bá không cần lo lắng, nghỉ dưỡng một thời gian là tốt rồi."
Ôn Gia Tường thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ôn Noãn bảo Lý Mai đi sắc thuốc.
"Để ta đi cho!" Ôn Gia Tường lập tức nói.
Ôn Noãn: "Không cần, Tam bá đi vào với Tam thẩm đi! Xem tam thẩm có cần gì không, hai ngày này tạm thời không thể xuống giường đi lại."
Ôn Gia Tường nghe xong mới từ bỏ.
Cho đến khi Điền thị uống thuốc dưỡng thai, đã ngủ, lúc này ông ấy mới suốt đêm về nhà thu dọn quần áo đến đây.
Chu thị và đại phòng tuy rằng nghe được một chút động tĩnh, nhưng trời quá lạnh, bọn họ cũng lười rời giường nhìn xem có chuyện gì.
Cho đến ngày hôm sau, Chu thị rời giường thấy không có bữa sáng, bà ta hùng hùng hổ hổ đi tây phòng, lúc này mới biết được Ôn Gia Tường đã suốt đêm dọn đi!
Sau đó bà ta mắng càng hung ác hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận