Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 409: Cả Thuyền Deu Rung Động

Chương 409: Cả Thuyền Deu Rung ĐộngChương 409: Cả Thuyền Deu Rung Động
Tống Cẩm Phong liếc mắt nhìn Ôn Bảo Trân một cái, từ gia đình bình dân đi ra đều là thiển cận như vậy!
Chương thị không rõ nguyên nhân, vội hỏi nhi tử chính mình: "Đó là ai?"
Bà ta muốn hỏi là vì sao tri phủ phu nhân và thiếu gia của Phó gia đều thân quen với bà ấy như vậy?
"Ba người tôn tử của bà ấy đều là đồ đệ của Lâm sơn trưởng thư viện Lộc Sơn."
Chương thị: ˆ...'
Ôn thị là óc heo saol
Sao bà ta dám đối nói chuyện với bà nội của đô đệ Lâm sơn trưởng như vậy!
Lúc này lễ thư phu nhân đi đến bên người Ôn Bảo Trân, cười nói: "Ôn phu nhân, vị phu nhân vừa rồi là ai?"
Người Tống gia cũng nhìn về phía Ôn Bảo Trân.
Vì sao Ôn Bảo Trân lại dám nói như vậy với một người có thể đi lên con thuyền xa hoa nhất?
Ôn Bảo Trân đè nén nỗi khiếp sợ và xấu hổ trong lòng xuống: "Bà ấy là đại tẩu nhà mẹ đẻ của tôi."
Lễ thư phu nhân: "Đại tẩu nhà mẹ đẻ của bà là người nào? Vì sao lại có vẻ quen thuộc với tri phủ phu nhân và Phó gia như vậy?”
Ôn Bảo Trân không nói gì, bà ta cũng rất muốn biết.
Trước kia bà ta nghe Chu thị nói tứ phòng làm đầu bếp cho một hộ gia đình giàu có, chỉ là một đầu bếp mà có thể được tri phủ phu nhân và công tử Phó gia tôn kính như thế sao?
Điều này rõ ràng là không thích hợp!
Ôn Bảo Trân đi về hướng tiểu Chu thị: 'Nhà lão tứ thật sự chỉ làm đầu bếp cho một gia đình giàu có nào đó thôi sao?"
Tiểu Chu thị còn chưa kịp nói cái gì.
Lúc này vừa lúc đoàn người Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đi ngang qua thuyền lớn của bọn họ.
Lâm Phong vừa đưa đám người Vương thị đám người lên thuyền xong thì nhìn liền thấy bóng dáng chủ tử của mình.
Hắn ta chạy lại đây nghênh đón: "Chủ tử, Tuệ An huyện chúa! Lão phu nhân cùng đám người Ngô lão gia đã lên thuyền."
Người trên thuyền: "..."
Tuệ An huyện chúa?
Cho nên vừa rồi bọn họ đã khinh thường ai?!
Bà nội của độ đệ của Lâm sơn trưởng?
Bà nội của Tuệ An huyện chúa?
Lúc này thân thuyền rung lên, khiếp sợi
Lúc thuyền hoa đăng đi đến giữa sông, mấy tỷ muội Ôn Noãn ở giữa sông, mỗi người thả một ngọn đèn hoa sen hứa nguyện.
Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở bên người Ôn Noãn, nhìn ngọn đèn hoa sen của nàng tùy ý theo dòng nước dần dần trôi đi xa hỏi: "Hứa nguyện cái gì?"
Ôn Noãn nhìn hắn một cái: "Không thể nói, nói ra sẽ không linhl"
Nạp Lan Cẩn Niên cười khẽ: Điều này mà cũng tinl "Cô có nguyện vọng gì, nói cho tôi, chỉ sợ còn linh nghiệm hơn việc thả đèn hoa sen vừa rôi!"
Ôn Noãn trừng mắt nhìn hắn một cái: 'Không cần dụ dỗ tôi nói ra! Tôi sẽ không mắc mưu đâu!"
Nạp Lan Cẩn Niên xoa cái mũi, hắn có dụ dỗ đâu?
Rõ ràng là hắn nói thật!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn ngọn đèn hoa sen càng lúc càng trôi đi xa, khẽ híp đôi mắt lại
Ôn Noãn nói dứt lời thì lập tức quay trở về khoang thuyền.
Nạp Lan Cẩn Niên không nhanh không chậm đi theo phía sau.
Thuyền hoa đăng trôi dạt trên bờ sông Bạc Châu một canh giờ mới cập bến.
Mọi người từng người quay về phủ đi ngủ.
Ngày hôm sau, trên bờ sông Bạc Châu xuất hiện rất nhiều quan sai vớt những đèn hoa sen bị nước sông dạt vào bờ kia.
Lý do là: Tránh cho ô nhiễm cảnh quanl
Mà sáng sớm ngày hôm nay.
Một nhà bà cô mang theo quà tặng phong phú đi đến phố Ngự Kim cầu kiến.
Tối hôm qua bà ta mới xác nhận từ chỗ của tiểu Chu thị và Quách Thiến Ni, Ôn Noãn chính là Tuệ An huyện chúa thần bí nhận được hai thánh chỉ liên tiếp, được hoàng thượng thân phóng là Tuệ An huyện chúa trong khoảng thời gian trước!
Ôn Bảo Trân sắp tức chết rồi!
Mùng hai bà ta về nhà mẹ đẻ, cả gia đình tiểu Chu thị thế mà lại không có một ai nói cho bà ta biết Noãn nhi thành Tuệ An huyện chúa!
Phải là nữ nhi của thân vương và công chúa mới có tư cách được ban phong huyện chúa! Toàn bộ Nạp Lan quốc chỉ có duy nhất một huyện chúa khác họ chính là chất nữ nhà mẹ đẻ của bà tal
Vậy, mà, bà, ta, không, hề, hay, biết!
Bà ta vô cùng khiếp sợ, hối hận, dày vò suốt một đêm.
Cuối cùng cũng chờ đến hừng đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận