Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 410: Bị Liệt Vào Sổ Đen

Chương 410: Bị Liệt Vào Sổ ĐenChương 410: Bị Liệt Vào Sổ Đen
Trời vừa tờ mờ sáng, ông Tống, gia chủ Tống gia lập tức mở nhà kho lớn của Tống gia, cho Ôn Bảo Trân đi vào chọn một ít quà tặng đi đến thăm hỏi Tuệ An huyện chúa một chút.
"Trong nhà kho có hai nghiên mực Đoan Khê, ngươi lấy tặng cho mấy đồ đệ của Lâm sơn trưởng. Là ba huynh đệ đều bái nhập môn hạ của Lâm sơn trưởng sao? Vậy còn thiếu một cái."
Lúc này Tống Quý Cường nói: "Lần trước con nhận được một nghiên mực nổi tiếng, cũng lấy tặng đi!"
"Được, như vậy sẽ không thất lễ."
Vừa lúc Ôn Gia Phú và tiểu Chu thị dẫn theo Ôn Ngọc lại đây chào từ biệt, chuẩn bị trở về Bình trấn thì nghe được lời nói của gia chủ Tống gia.
Trong lòng cũng có loại cảm giác không thoải mái.
Tiểu Chu thị rũ đôi mắt xuống, bà ta biết ngay là sau khi nhà bà cô biết Noãn nhi thành huyện chúa, sau này sẽ đối xử với nhà bọn họ không giống như trước mài
Cho đến bây giờ gia chủ Tống gia chưa từng mở nhà kho của Tống gia chọn quà tặng cho bọn hol
Ôn Bảo Trân vội vàng đi ra, đang chuẩn bị gọi nữ nhi của mình nhanh chóng trang điểm một chút, cùng nhau đi thăm nhà tứ biểu ca, không ngờ vừa đi ra ngoài thì nhìn thấy mấy người tiểu Chu thị.
Mặc dù bà ta tức giận vì bọn họ thế mà lại giấu giếm mình, nhưng bên kia Uyển nhi là lọt vào mắt của Hoàng Thượng, ai biết về sau nàng ta sẽ thế nào!
Bà ta vẫn là đèn nén sự không vui trong lòng xuống, cười nói: 'Đại Lang, sao các ngươi dậy sớm như vậy?"
Tiểu Chu thị nhìn thấy Ôn Bảo Trân, lập tức nờ nụ cười tươi rói: "Bà cô dự định đi nhà tứ thúc sao? Vừa lúc bọn cháu cũng chuẩn bị đi xem phủ huyện chúa phủ trông như thế nào! Chúng ta đi cùng nhau đi!"
Ôn Bảo Trân vừa nghe được lời này thì không có không vui, bà ta đang không biết phải đối mặt với Vương thị như thế nào.
Vì thế hai nhà ăn nhịp với nhau, cùng nhau thu dọn một chút, mang theo quà tặng phong phú đi tới phố Ngự Kim.
Chỉ là khi đi đến đầu phố Ngự Kim đã bị thị vệ ngăn cản!
Thị vệ hỏi bọn họ là ai, vừa nghe đến hai cái tên là đại ca Ôn Gia Phú và bà cô Ôn Bảo Trân của Tống gia thì bọn họ trực tiếp xu mặt xuống, nói: "Đi đi! Không có thiệp mời không được đi vào."
"Đại nhân, ngươi phái người đi vào thông báo một chút đi! Chúng tôi thật sự là đại bá và bà cô ruột thịt của Tuệ An huyện chúa." Ôn Gia Phú cười nói.
"Đi, đi, đi! Mặc kệ là ai, có thiệp lại đến, người bên trong không phải những người không liên qua như các người có thể tùy tiện đi vào quấy rầy! Lỡ như đụng vào quý nhân thì phải làm sao bây giờ?"
Cho dù bọn họ nói như thế nào, thị vệ đều không thả người đi vào.
Hai nhà người chỉ có thể xám xịt rời đi.
Có một số người, ngươi có thể bởi vì sự ngu muội vô tri của mình động khóe môi tùy ý nhục nhã, nhưng lại không thể động khóe môi là có thể trèo caol
Đợi cho hai chiếc xe ngựa kia rời đi, một thị vệ khác mới nói: "Hình như sổ đen gì đó mà phủ thần thợ đưa là ghi ten người hai nhà này đúng không?”
"Đúng là như vậy!"
Sổ đen là một từ mới, cũng là lần đầu tiên hắn ta nghe nói, cho nên mới cố ý nhớ một chút, rốt cuộc ai là người nằm trong sổ đen của phủ thần thợ.
Bọn họ còn cho rằng người nằm trong sổ đen chắc chắn là bà con nghèo, tới cửa tống tiền, không ngờ người ta là có xe ngựa, có hạ nhân, mặc vàng đeo bạc, quần áo trang điểm cũng rất ngăn nắp.
Nhà Ôn Noãn không hề biết tin một nhà đại phòng và một nhà bà cô tới chơi.
Sáng sớm hôm đó, người một nhà đã mang theo một sọt rau dưa dưỡng sinh và một ít đồ sấy, điểm tâm, thức ăn và quần áo, giày Ngô thị làm tặng Lâm lão, cả nhà đi theo ba huynh đệ Ôn Thuần trịnh trọng thăm hỏi Lâm lão.
Vừa lúc có mấy phu tử trong thư viện đang ở chỗ của Lâm lão thương lượng việc sắp xếp dạy học ở học kỳ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận