Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 415: Hieu Lam

Chuong 415: Hieu LamChuong 415: Hieu Lam
Tránh cho mọi người nghĩa rằng hắn ta và bọn họ là đồng loại.
Chưa hiểu việc đời chính là chưa hiểu việc đời, ngay cả đạo lý đối nhân xử thế cơ bản mà cũng không hiểu.
Đối với lời thì thầm bàn tán của bạn cùng trường, ba huynh đệ Ôn Thuần đều không thèm để ý, từ nhỏ đến lớn người nhà bọn họ đều lớn lên trong lời thì thầm bàn tán của mọi người, có lời khó nghe nào mà chưa từng nghe?
So đo với những người này, đó là bọn họ thual
Ôn Lạc đi đến chỗ của Lâm sơn trưởng, Ôn Thuần và Ôn Hậu đưa sọt quà tặng cho Phương phu tử.
Phương phu tử vui mừng nhận lấy.
Phu nhân của Phương phu tử, Văn phu nhân thấy hai huynh đệ Ôn Hậu đưa tặng rau dưa, cũng cho rằng nhà bọn họ rất nghèo, bà ấy vui mừng nhận rau dưa, sau đó cười nói: "Các ngươi có lòng, chờ một chút!"
Văn phu nhân vội chạy vào phòng bếp cầm hai cái bánh rán hành đến, dùng giấy sạch sẽ bao lại cho bọn họ, sau đó chạy ra tới đưa cho bọn họ mỗi người một cái bánh rán hành: "Buổi sáng chiên nhiều, các ngươi giúp ta ăn chút, đừng lãng phí."
Đứa nhỏ đáng thương, chỉ có thể tặng rau dưa, chắc là trong nhà nghèo đến mức không có gì để ăn.
Cũng không biết bọn họ đã ăn cơm sáng chưa.
Đi học mà ăn không đủ no thì sẽ không thể tập trung học tập.
Phương phu tử: "...'
Không phải bà ấy chỉ chiên hai cái bánh rán hành thôi sao? Ông ấy cũng chưa ăn đâu!
Ôn Thuần và Ôn Hậu nhận lấy, nói cảm ơn rồi quay về lớp học đọc bài buổi sáng.
Giữa trưa sau khi tan học, Phương phu tử trở về sân nhỏ của mình ăn cơm, phu nhân của Phương phu tử vui mừng nói: "Hôm nay học sinh của ông đưa tặng rau xanh rất ngon."
Sau đó bà ấy mới phát hiện sọt cũng không phải tất cả đều là rau dưa, phía dưới còn có đồ sấy, một hộp tổ yến, một hộp bào ngư và các sơn trân hải vị khác, quà này cũng không phải nhà bình thường có thể đưa tặng, chỉ là rau dưa dễ bị đè hư nên mới được đặt lên trên cùng mà thôi.
Bởi vì chưa từng có học sinh tặng rau dưa làm lễ bái sư, cho nên bà ấy mới hiểu lầm.
Nhưng mà trong rất nhiều đồ vật như vậy, bà ấy vẫn thích rau dưa nhất. Vừa rồi bà ấy nấu cơm có nếm thử một chút, phát hiện rau dưa này rất ngonl
Bà ấy chưa từng ăn rau dưa nào ngon như vậy!
Phương phu tử rửa sạch tay rồi bắt đầu ăn cơm, vừa nếm phần rau xanh này, sau đó ông ấy liền không dừng được miệng.
Lúc này Hà phu tử bưng một đĩa thịt giò kho tàu lại đây: "Lão Phương, tới nếm thử một chút, đây là học sinh của tôi đặc biệt đóng gói một phần thịt giò kho tàu của Túy Hương Lâu cho tôi!"
Phương phu tử thấy vậy cũng nói: "Vừa lúc, học sinh của tôi cũng tặng đồ ăn cho tôi, rau xanh này rất ngon, Hà phu tử cũng nếm thử đi."
Hà phu tử không khách khí ngồi xuống, trong lòng lại không cho là đúng, rau xanh sẽ ngon hơn thịt kho tàu sao?
"Không được, lão phu là động vật ăn thịt, không thích ăn rau xanh."
Phương phu tử cũng không miễn cưỡng, không có người giành với ông ấy càng tốt.
Ông ấy rất nể mặt Hà phu tử, gắp một chiếc đũa thịt kho tàu, sau đó chỉ lo ăn đĩa rau xanh kia. Hà phu tử thấy vậy, cảm thấy ông ấy là đang cố làm ra vẻ, có ai không thích ăn thịt chứ?!
Cuối cùng, khi chỉ còn lại có hai miếng rau xanh, Phương phu tử nghĩ đến điều gì đó, ông ấy đè xuống khát vọng mãnh liệt và không nỡ của cơ thể xuống, nói với Hà phu tử: "Lao Hà, ông thật sự không nếm thử rau xanh này sao, đây là rau xanh ngon nhất tôi từng ăn!"
Hà phu tử thấy vậy cũng không thể không nể mặt của Phương phu tử:
"Rau xanh này thực sự ngon như vậy sao? Tôi đây nếm thử."
Ông ta gắp một miếng nếm thử, không khỏi trừng lớn mắt, đây không phải rau xanh dưỡng sinh mà mấy ngày hôm trước ông ta ăn ở Thanh gia sao?
Ông ta đang định gắp một miếng rau còn lại kia, lại phát hiện Phương phu tử đã gấp không chờ nổi mà gắp lên nhét vào trong miệng.
Hà phu tử: "...
Bạn cần đăng nhập để bình luận