Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 416: Ông Ấy Đã Bỏ Lỡ Cái Gì?

Chương 416: Ông Ấy Đã Bỏ Lỡ Cái Gì?Chương 416: Ông Ấy Đã Bỏ Lỡ Cái Gì?
Đây là thành ý của ông ấy? Cố ý đúng không!
Không nhắc nhở mình đây là rau xanh dưỡng sinh, ăn còn lại có hai miếng mới mời mình ăn!
Còn một miếng cuối cùng cũng ra tay gắp trước!
Một miếng rau xanh, còn không đủ nhét kế răng! Hà phu tử cảm thấy đáy lòng ngứa ngáy khó chịu.
Nghe nói rau xanh dưỡng sinh này chỉ bán đấu giá ở nhà đấu giá, bên ngoài không có bán.
Hơn nữa giá bán đấu giá thấp nhất cũng là một lượng bạc một cân, còn có một số rau xanh dưỡng sinh trái mùa bị người ta chụp mua với giá lên đến mười lượng một cân!
Một miếng rau xanh đến chục văn tiền, giá này còn đắt hơn thịt vô số lần đói!
Hơn nữa giá bán rau dưa dưỡng sinh trong nhà bán đấu giá còn có xu thế càng ngày càng cao.
Như vậy cũng thôi đi, còn là dù có ra giá cao cũng không có người bán, muốn mua cũng tìm không thấy chỗ bán, mỗi lần mỗi loại rau dưa chỉ có mười cân.
Hơn nữa rau dưỡng sinh này thật sự có công hiệu dưỡng sinh, ngày hôm đó ông ta ăn mấy miếng ở Thanh gia, sau đó vết loét trong khoang miệng ông ta vậy mà thật sự khỏi, phải biết rằng mỗi tháng ông ta đều bị loét miệng, không đau mười ngày tám ngày là sẽ không hết!
"Phương phu tử, rau xanh này là ông mua ở nhà đấu giá sao, bao nhiêu bạc một cân?"
"Không phải, học sinh tặng. Làm sao vậy? Nhà đấu giá cũng có bán đấu giá rau xanh sao?"
"Cài này cũng không phải rau xanh bình thường, đây là rau xanh dưỡng sinh! Chỉ có nhà đấu giá mới bán, giá bán đấu giá thấp nhất gần đây là một lượng bạc một cân! Còn là khổ qua! Nghe nói đắt nhất là một loại chủng loại rau dưa mới, tên là cà chua gì đó, mười lượng một cân...
Hà phu tử bùm bùm ba hoa chích chòe giới thiệu rau dưa dưỡng sinh!
Phương phu tử: '..."
Cho nên hai huynh đệ Ôn Thuần tặng quà hơn một trăm lượng cho ông ấy?
Phương phu tử có chút không bình tĩnh!
"Đây là học sinh nào tặng vậy?" Ông ta không nghĩ là Ôn Thuần và Ôn Hậu đưa tặng.
Dù sao ông ta cũng nghe người ta nói hai người này là con cháu nhà nghèo, nếu có thể tặng món quà đắt giá như rau xanh dưỡng sinh thì có thể xem là nhà nghèo sao?
Phương phu tử: "Chính là hai đồ đệ của sơn trưởng tặng đó!"
Hà phu tử: "...
Cho nên rốt cuộc ông ta đã bỏ lỡ cái gì?
Phương phu tử nhìn ông ta một cái, trong lòng bỗng chốc cảm thấy vô cùng sảng khoái!
Không thích ăn rau xanh sao?
Một nhà Ôn Noãn ở phủ thành mấy ngày rồi quay về thôn.
Một nhà Ôn Noãn vừa mới quay về thôn, ngày hôm sau một nhà bà cô Ôn Bảo Trân lập tức mang theo quà tặng phong phú đến thăm hỏi.
Không chỉ có một đôi nhi nữ đến đây, cháu trai cháu gái cũng đến, rất có thành ý.
Ôn Bảo Trân là người thông minh, da mặt cũng dày, bà ta còn thuận tiện đi đến nhà thôn trưởng một chuyến, kéo vợ thôn trưởng cùng nhau đến nhà nàng.
Sau khi đi vào sân nhà Ôn Noãn, lúc này bà ta mới biết bọn họ xây nhà lớn như vậy.
Không chỉ lớn, bên trong dùng vật liệu trang hoàng cũng rất tốt.
Ảnh bích, hoa và cây cảnh đặt trên hành lang cũng đều là cây hoa quý hiếm.
Bà ta âm thầm hối hận vì lúc trước tứ phòng phát thiệp mời mừng nhà mới, bà ta thế mà lại không đi.
Đại sảnh rực rỡ, hoành tráng nhưng lại không thiếu sự ấm áp, Ôn Bảo Trân cười nói với Vương thị: "Tẩu tử thật có phúc! Căn nhà này xây dựng thật tốt!"
Phong cách nhà cửa như vậy, bà ta chưa từng nhìn thấy, chỉ cảm thấy rất hoành tráng!
Tống gia rất lớn, nhưng bởi vì gia chủ không phải phòng bọn họ, cho nên sân của bà ta cũng rất cũ, thoạt nhìn còn không tốt bằng căn nhà này!
Ôn Bảo Trân nhìn bình hoa trang trí thật lớn kia một cái, trên giá trưng bày từng món từng món đồ trang trí: Có bằng ngọc thạch, có đồ sứ, có khắc gỗ, có bình cắm hoa tươi, không có chỗ nào là không tỉnh xảo hoa lệ, thể hiện ánh mắt độc đáo của chủ nhân ngôi nhal
Một nhà tứ phòng thật sự trở nên phú quý với tốc độ nhanh đến mức làm người ta không thể tưởng được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận