Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 418: Tiểu Mạch Mọc 1

Chương 418: Tiểu Mạch Mọc 1Chương 418: Tiểu Mạch Mọc 1
Năm mới đã qua, một nhà Ôn Noãn cũng bắt đầu bận rộn công việc.
Tửu lầu ở huyện thành cùng một gian cửa hàng khác bắt đầu được trang hoàng.
Về công nhân trang hoàng thì Ôn Noãn bảo Phan Thế Xương tìm.
Ông ấy từng là người môi giới nên có quen biết với rất nhiều công nhân.
Bởi vì tửu lầu còn rất mới, không cần trang hoàng lại, Ôn Noãn chỉ thiết kế lại những chỗ mình không thích và mình thấy không hợp lý, đồng thời cũng để lại một đường hầm phòng cháy.
Sau đó lại thay toàn bộ cửa sổ tửu lầu thành cửa sổ lưu ly sáng sủa.
Như vậy sau khi trang hoàng xong, toàn bộ tửu lầu nhìn qua sẽ khí thế hơn rất nhiều.
Vào ngày hai mươi tháng giêng, cuối cùng Ôn Gia Quý cũng mua được cửa hàng thích hợp để mở hiệu thuốc, cửa hàng kia ở trấn trên không được xem là khu vực phát triển, chỉ cần 180 lượng, nơi ấy rất lớn, còn có hậu viện, vừa lúc dùng để làm kho hàng.
Trang hoàng hiệu thuốc, nhập hàng, nhận người, tất cả mọi việc đều là một mình Ôn gia quý sắp xếp.
Ôn Noãn cũng không cần nhọc lòng, chỉ cần dặn dò một số việc cần chú ý là được.
Mỗi ngày nàng vẫn sẽ dành thời gian dạy mọi người các loại kỹ năng như cũ, thỉnh thoảng vào trong huyện nhìn xem tình trạng trang hoàng cửa hàng.
Kỹ thuật điêu khắc của Thương Thuật càng ngày càng thuần thục.
Hương vị món ăn Lý Mai làm được đã gần giống với Ôn Noãn làm.
Tiểu cô đối với gốm sứ cũng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Ôn Hinh cùng Thanh Đại rơi vào trong sự điên cuồng và nhiệt tình đối với in ấn.
Ngoài ra vào lúc ăn tết Ôn Noãn có đến nhà Hữu Tài ăn đồ ăn giết heo, cảm thấy hương vị rất tốt, nên đã mời vợ Hữu Tài làm đầu bếp nữ của tửu lầu, học nấu ăn chung với Lý Mai.
Nhưng mà món ăn hai người học không giống nhau.
Một tháng năm lượng bạc, mỗi món đồ ăn còn được trích phần trăm một văn. Mỗi ngày vợ Hữu Tài học rất hăng hái...
Ôn Gia Thuy dựa theo yêu cầu của Ôn Noãn, mua một mảnh rừng hoang vu hẻo lánh ít dấu chân người ở hai bên bờ sông, phần hạ du con sông, giao với thị trấn.
Những mảnh rừng hoang dã ở hai bên bờ sông đều được Ôn Noãn mua lại!
Ôn Noãn để Phùng An và Hạ Bình chia ra, mỗi người phụ trách giám thị một khối đất.
Ở hai bờ sông, mỗi bên xây một xưởng gốm sứ cùng một xưởng chế tạo giấy, đến lúc đó lại xây dựng một cái cầu đá ở trên sông, nối hai bờ sông lại với nhau.
Hơn nữa tìm một vài thôn dân, làm công nhật đi hỗ trợ xây dựng xưởng.
Năm sau Ôn Gia Tường sẽ đến huyện thành, ở tại một gian trong hậu viện cửa hàng nhà Ôn Noãn, Điền thị cũng sẽ đi.
Đó là Phan Thế Xương mới mua gần đây, vốn dĩ là một gian chứa củi.
Bởi vì chỉ cần hắn ra cửa, bị Chu thị thấy thì chính là một trận chửi rủa.
Ôn Noãn để Ôn Gia Tường ở cửa hàng trong huyện kia hỗ trợ làm một vài hộp gỗ tinh xảo.
Điền thị khéo tay, Ôn Noãn dạy bà ấy dùng trúc cùng dây mây bện thành các loại rổ đựng đồ vật, đặt ở trong tiệm bán, tửu lâu cũng cần phải dùng đến. Nạp Lan Cẩn Niên vẫn tới cửa ăn cơm vào buổi chiều hàng ngày.
Tất cả mọi việc bận rộn mà vẫn được tiến hành không chút rối loạn.
Lập xuân qua đi,'Từ đây tuyết tiêu phong tự mềm, hoa mai hợp làm cành liễu tân."
Lúc này tuy rằng khí lạnh vẫn còn, nhưng trăm cây nảy mầm, vạn vật sống lại đã là chuyện không thể ngăn cản!
Ninh Viễn huyện không thuộc về phương bắc, đầu xuân tới khá sớm, sớm đã tiến vào trạng thái đầu xuân "Thiên phố mưa nhỏ nhuận như tô, thảo sắc dao xem gần lại vô" rồi.
Lúa mạch non thành công vượt qua mùa đông, chỉ là lúa nước vụ đông thì có chút thảm không nỡ nhìn.
Ôn Gia Thuy nhờ mấy thôn dân có quan hệ tốt dựa theo phương pháp của Ôn Noãn, xới đất vun vào để giữ ẩm, hơn nữa để cho tiểu mạch xanh tươi phì nhiêu trở lại.
Mưa xuân quý như dầu, mấy trận mưa xuân rơi xuống, lúa mạch nhà Ôn Noãn mọc tốt đẹp.
Tuy rằng ruộng lúa nước vụ đông chết một mảng lớn, chỉ còn lại có linh tinh vài cọng uể oải iu xìu, một dáng vẻ có thể chết bất cứ lúc nào.
Nhưng Ôn Noãn cũng không thất vọng.
Không chỉ có lúa mạch nhà Ôn Noãn lớn lên tốt tươi, mà những nhà thôn trưởng, nhà ngoại, nhà Hữu Phúc, Hữu Tài đều khá tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận