Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 423: Nguoi Thanh Gia

Chuong 423: Nguoi Thanh GiaChuong 423: Nguoi Thanh Gia
Ba ngày sau, sau khi trải qua nhiều lần nung thất bại, On Noãn cùng Ôn Gia Mỹ cuối cùng cũng nung thành công tác phẩm gốm sứ của mình.
Một nhà Ngoại tổ nhìn gốm sứ mà hai người đã nung ra, vẻ mặt khó có thể tin.
Ngô Khải Nghiệp nhìn bình hoa mà Ôn Gia Mỹ làm được: "Cái này cũng quá đẹp đi!"
Rõ ràng mọi người cùng nhau học, vì sao nàng ấy có thể ưu tú như thế?!
Ôn Noãn nói với Ngô Khải Hoa cùng Ngô Khải Nghiệp: "Đại cữu, nhị cữu, hai người chuẩn bị nhiều phôi đồ sứ một chút, sau đó để tiểu cô của cháu vẽ chút hoạ tiết lên, chờ cửa hàng trang hoàng xong xuôi thì chúng ta có thể khai trương."
Hai người gật đầu: "Được."
Dù sao thì từ nhỏ đã chơi bùn, hai người rất có tay nghề với đồ sứ, hiện tại muốn hình dạng gì thì có thể nặn ra được hình dáng ấy. Chẳng qua ở trên phương diện màu sắc tương đối kém, dù sao thì trước kia bọn họ không hề học qua vẽ tranh.
Nhưng mà ở phương diện này, Ôn Noãn cùng Ôn Gia Mỹ có thể đền bù.
Khi còn nhỏ Ôn Gia Mỹ rất thích tìm các loại thêu thùa đa dạng về làm nên khả năng vẽ vẫn là không tồi.
Nàng ấy có thiên phú cao, lại được Ôn Noãn ở một bên chỉ điểm, những gì được vẽ ra, dùng ở trên đồ sứ thượng đẳng của triều đại này như vậy là đủ rồi, chẳng qua không tinh mỹ và có ý nhị như Ôn Noãn thôi.
Nhưng mà cái này cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Hiện tại bọn họ xem như từ có đầy đủ sản phẩm từ tinh mỹ đến thượng đẳng, lại đến sản phẩm bình thường, loại nào cũng đều có người có thể làm ra được.
Ôn Noãn cùng Ôn Gia Mỹ rời khỏi nhà ngoại, sau đó cứ thế đến nhà đấu giá trong huyện.
Đây là pháo đầu tiên nàng dùng để khai hoả tên tuổi của xưởng đồ sứ.
Hai người Ôn Noãn cùng Ôn Gia Mỹ bước lên bậc thang, đi đến chỗ tiếp đón của nhà đấu giá.
Ôn Gia Mỹ đi đến bậc thang ở giữa.
Lúc này một nha hoàn ở phía sau các nàng, duỗi tay đẩy Ôn Gia Mỹ rồi quát lớn:
"Nhường một chút! Không biết đi dịch sang bên cạnh sao? Đường này là nhà ngươi mở à?"
Ôn Gia Mỹ bị nàng ta dùng sức đẩy như vậy thì thiếu chút nữa té ngã.
Ôn Noãn tay mắt lanh lẹ giữ chặt tiểu cô lại, ổn định thân thể của tiểu cô.
Hai người đứng dịch sang bên cạnh, Ôn Noãn lạnh lùng liếc mắt đánh giá nha hoàn kia một cái: "Vậy đường này chẳng lẽ nhà ngươi mở?"
Nha hoàn mặc áo xanh kia nghe xong thì đôi tay chống nạnh: "Ta nói cho các ngươi tránh ra là xuất phát từ lòng tốt! Trong tay tiểu thư nhà ta đang cầm chính là vật phẩm quý giá đáng giá hơn một ngàn lượng, nếu như bị rơi vỡ, ngươi có đền được không?"
Ôn Noãn nghe xong lời này thì bật cười: "Trong tay chúng ta đang cầm chính là vật phẩm quý giá đáng giá mấy ngàn lượng, nếu như bị rơi vỡ, ngươi có đền được không?"
Nha hoàn áo xanh đánh giá Ôn Noãn từ đầu đến chân một lần, trang phục kia thấy thế nào cũng đều là trang phục bình thường, mà lại có vật phẩm đáng giá mấy ngàn lượng sao?
"Giả ngu! Vừa thấy chính là quỷ nghèo!"
Hôm nay Ôn Noãn cùng Ôn Gia Mỹ mặc chính là quần áo làm từ vải bông, nhưng vải bông này lại không phải vải bông bình thường, vải dệt kim tế một cuộn quý đến trăm lượng!
Ôn Noãn đưa cái hộp được bọc bằng vải ở trong tay tới trước mặt nàng ta: "Không tin sao? Vậy ngươi ném vỡ nó xeml Xem ta có thể bắt ngươi bồi thường mấy ngàn lượng hay không?”
"Biến thái!" Nha hoàn áo xanh đã bao giờ gặp phải người như vậy đâu!
Nhưng nàng ta lại không dám thật sự ném vỡ, thấy Ôn Noãn đưa qua, theo bản năng né tránh, lại đã quên đây là bậc thang, một chân dẫm vào không khí, cứ thế ngã ngồi trên mặt đất.
May mắn bậc thang phía sau chỉ có hai cấp.
Tiểu thư của nha hoàn áo xanh lúc này mới mở miệng nói: "Thanh y, không được vô lễ."
Nói xong nàng ta lại nói với Ôn Noãn: "Cô nương, thật xin lỗi, ta là tiểu thư Thanh gia. Nha hoàn nhà ta cũng là vì quá lo lắng cho đồ sứ trong tay ta. Đây chính là ta mất hơn một tháng mới làm được. Nếu có đắc tội, ta thay nàng xin lỗi các ngươi."
Lời nói tuy dễ nghe, nhưng giọng điệu kia lại rất kiêu ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận