Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 425: Tuệ An Sứ Dieu 2

Chương 425: Tuệ An Sứ Dieu 2Chương 425: Tuệ An Sứ Dieu 2
Chu lão nhìn thoáng qua dòng chữ phía dưới đáy: Noãn Sanh? Chưa từng nghe qual
Ông ấy nhìn thoáng qua dòng chữ Tuệ An sứ diêu bên trong nắp hộp gỗ.
Tuệ An sứ diêu? Cũng chưa từng nghe quai
Noãn Sanh - Noãn?
Chu lão nhìn về phía Ôn Noãn, trong mắt đầy tò mò: "Noãn nha đầu, cái chén màu mè này là cháu làm sao?"
Ôn Noãn không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận: "Sứ diêu do nhà ngoại của cháu mới mở, ông Chu cảm thấy cái chén cẩm thạch có màu xanh vàng này như thế nào?
"Đây là màu tốt nhất mà ông từng thấy, chưa từng thấy qua cái nào khác!"
Lão Chu lại mở nắp cái hộp còn lại.
Đây là một bình hoa, kiểu dáng màu sắc nhẹ nhàng thanh lịch hơn một chút.
Phần thân sứ cũng hoàn hảo không thể chê đi đâu được, nhưng kỹ năng vẽ còn hơi thiếu sót, nhưng đây là mới vừa phát minh một công nghệ màu sắc mới dành cho gốm sứ, cho dù có chút lỗi nhỏ! Nhưng cũng được xem là thủy tổi
Ông dám chắc chắn sau khi màu pháp lang ra đời, tuyệt đối sẽ nổi tiếng!! Đi đầu trong lĩnh vực làm gốm.
Mà hai vật này chính là hai món mở màn đầu tiên, quả thật là vật báu vô giá.
Sau khi giao vật phẩm đấu giá, Chu lão đích thân tiễn Ôn Noãn và Ôn Gia Mĩ ra ngoài.
Chu Tiểu Chu còn đang đón tiếp tiểu thư nhà họ Thanh cùng nha hoàn áo xanh.
Hắn vừa nhìn thấy hai người đi ra đã nhiệt tình nói: "Ôn Noãn muội muội và Mĩ cô cô đi thong thả, hôm nào ta sẽ tìm hai người nói chuyện!"
Ôn Gia Mĩ mỉm cười.
"Được, tôi đi đây! Ông Chu cũng không cần tiễn nữa." Ôn Noãn vẫy tay.
"Đi thong thả."
Ông Chu tiễn Ôn Noãn ra đến cổng mới trở về.
Vị nha hoàn áo xanh kia cũng ngạc nhiên.
Thân phận của hai người kia là gì?
Sao lão Chu có thể đích thân tiễn, hơn nữa còn tiếp đón ở trong phòng?
Nha hoàn áo xanh không nhịn được hỏi Chu Tiểu Chu: "Chu công tử, cô nương vừa rồi là ai vậy?"
Cho nên, nàng vừa rồi đã đắc tội với quý nhân sao?
"Thật xin lỗi, ta không thể nói thân phận của khách hàng. Cô nương, vật phẩm đấu giá của cô đã được đăng ký xong! Hai người có thể đến phòng đấu giá để đợi buổi đấu giá diễn ra. Cảm ơn sự ủng hộ của cô nương!"
Có lễ mà xa cách.
Nha hoàn áo xanh nhịn không được thấp giọng lẩm bẩm: "Có thể được Chu lão tiếp đãi như vậy, chắc chắn là người có thân phận, nhưng vì sao phải ăn mặc giản dị như vậy khiến người ta hiểu lầm?”
Chu Tiểu Chu nghe xong trừng lớn mắt nhìn nàng ta: "Cô nương, có phải cô đã hiểu làm gì rồi không? Vải dệt kim tế có giá trăm lượng bạc một cuộn mặc trên người mà vẫn là giản dị?"
Vải dệt kim tế có giấu chỉ vàng ẩn ở bên dưới, dưới ánh mặt trời sẽ nở rộ những đóa hoa màu vàng như ẩn như hiện, chẳng qua gần đây trời mưa, không có ánh mặt trời nên không nhìn thấy thôi.
Nha hoàn áo xanh: ”..."
Nghe nói sau khi đốt quần áo làm từ vải dệt kim tế kia sẽ lưu lại nước vàng!
Như vậy thật sự là đã đem vàng mặc lên người!
Thanh gia tiểu thư nghe vậy cũng nhìn về phía cổng, khế cau mày.
Sau khi ra khỏi chỗ tiếp khách, Ôn Noãn nói với Ôn Gia Mĩ: "Tiểu cô, tiểu cô đến phòng đấu giá xem hai món đồ kia có thể đấu giá được bao nhiêu bạc, cháu đến cửa hàng xem đã sửa sang đến đâu rồi."
Tiểu cô chưa từng đến phòng đấu giá, Ôn Noãn đã cho bà biết một chút kiến thức, hơn nữa đây còn là tác phẩm đầu tiên của bà được đem đi bán đấu giá, vô cùng ý nghĩa, nên tất nhiên bà muốn tận mắt nhìn thấy nó bán được bao nhiêu bạc, để bà ấy tăng thêm chút tin tưởng.
Nếu Ôn Noãn không bận việc thì cũng sẽ đến xem đồ sứ kia có thể bán được bao nhiêu lượng bạc.
Nhưng mà hôm qua Phan Thế Xương đã truyên tin cho Phùng An, nói có một cửa hàng đòi một ngàn lượng mới nguyện ý bán.
Gần đây Phan Thế Xương thu mua cửa hàng cũng khá thuận lợi, Ôn Noãn nói ông ấy dùng giá cao hơn giá thị trường từ 50 tới 100 lượng để thu mua các cửa hàng đó, cho nên hầu hết các chủ của cửa hàng đều đồng ý bán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận