Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 432: Tim Dap Thinh Thich

Chuong 432: Tim Dap Thinh ThichChuong 432: Tim Dap Thinh Thich
Ninh Hoàng Kiệt lo lắng người Ôn gia không biết trồng cây dâu và nuôi tằm, nên cẩn thận đứng cạnh hướng dẫn cho bọn họ.
Thậm chí hắn còn tự mình ra tay làm mẫu, dạy cách trồng cây dâu.
"Những cây dâu tằm này được đào lên cách đây hai ngày, mau trồng vào đất đi." Sau khi Ninh Hoài Kiệt chọn một cây dâu tằm trong số đó, thì rửa sạch một ít bùn dính trên tay trong thùng gõ, sau đó tưới nước lên đầu cây dâu tằm.
"Được. Ninh công tử tôi dẫn huynh đi rửa tay." Ôn Nhu thấy sau khi hắn rửa tay xong, nước trong thùng đã biến thành màu đất đỏ, hẳn là không còn sạch sẽ nữa, liền nói.
Ôn Nhu dặn dò Hạ Bình một chút, bảo hắn ôm một nửa số cây dâu tằm mà bọn họ đã chọn trước, Phùng An đã đi vào thôn nhờ người đến giúp.
Sau đó nàng mới dẫn Ninh Hoài Kiệt rời khỏi mảnh đất hoang.
Hai người một trước một sau đi ra bờ ruộng.
"Không thể để cho tằm ăn lá dâu hái vào buổi sáng có đọng sương sớm, lá cây phải được rửa sạch bùn, tro bụi, phơi khô nước rồi mới có thể cho tằm ăn..." Ninh Hoài Kiệt vừa đi vừa dạy Ôn Nhu nên nuôi tằm như thế nào.
Ôn Nhu đứng bên cạnh nghe rất nghiêm túc, sợ mình quên, cầm quyển vở nhỏ và bút than chép lại, thỉnh thoảng hỏi lại vài vấn đề.
Ninh Hoài Kiệt thấy nàng nghiêm túc như thế thì nói càng tỉ mỉ kỹ càng.
Bởi vì Ôn Nhu vừa đi đường vừa viết chữ, nên nhất thời trượt chân, cơ thể nghiêng ngả.
Ninh Hoài Kiệt đi phía sau nàng theo bản năng nhanh chóng tiến lên một bước duỗi tay đỡ nàng một cái.
"Cảm ơn." Ôn Nhu có hơi ngại ngùng, mặt cũng đỏ lên.
Hai người dựa rất gần, thậm chí Ninh Hoài Kiệt còn ngửi được mùi hoa khá dễ ngửi trên tóc nàng.
Ninh Hoài Kiệt thả tay ra, thân sĩ mà lui về sau hai bước: "Là do tôi không đúng, đi đường không nên nói những thứ đó, Ôn Nhu cô nương không cần ghi lại, chút nữa quay về để tôi viết lại phương pháp cho cô."
"Có phiền quá hay không? Huynh nói để tôi chép lại cũng được."
"Không phiền. Vừa hay tôi rảnh, đi thôi!"
Ban đêm Ninh Hoài Kiệt nghĩ rồi viết ra biện pháp nuôi tằm, còn vẽ hình, rất kỹ càng tỉ mỉ.
Ngày hôm sau Ninh Hoài Kiệt đến cửa đưa quyển vở cho Ôn Nhu.
Ôn Nhu cười nói cảm ơn rồi nhận lấy vở.
Dưới cảnh xuân tươi đẹp, thiếu nữ mặt mày tinh xảo, nụ cười nhạt duyên dáng, tựa như đóa tường vi trong sương, đẹp đến mức khiến người ta nín thở.
Ninh Hoài Kiệt nhìn đến mức nhảy dựng trong lòng, nhanh chóng dời tâm mắt đi, sau đó ném xuống một câu còn có việc rồi vội vàng rời đi.
Ôn Nhu: "..."
Sang năm Ôn Nhu lại lớn thêm một tuổi, dưới tác dụng của đồ ăn, màu da trắng sáng lộ hồng, phấn nộn ướt át, bộ dáng dần dần nẩy nở, ngũ quan càng thêm tinh xảo mỹ lệ. Ngẫu nhiên các nàng sẽ lên phố, mấy tiểu tử trên phố cũng không nhịn được mà ngoái lại nhìn vài lần.
Chạng vạng sau khi đã trồng cây dâu tằm xong, Ôn Noãn dùng mây tía nuôi một vài con tằm và cây dâu tằm, nàng có một ý tưởng lớn mật, nhưng mà không biết có thể thực hiện hay không.
Đợi tằm nhả tơ rồi sẽ biết -
Kiếm được bạc, sự say mê sáng tạo của Ôn Gia Mỹ tăng vọt đến mức chưa từng có, ngày hôm sau bà và Ôn Noãn lại đến nhà ngoại.
Vừa hay hai nhà Thanh Thái còn có hai lân cạnh tranh nhau để tranh giành một nửa vị trí trong hội giám định và thưởng thức đồ sứ ở kinh thành.
Sẵn tiện nàng cũng cạnh tranh một chút, mượn cái này để thắng được vé vào cửa đại hội giám định và thưởng thức gốm sứ kia.
Muốn có được tấm vé vào cửa thì cần phải tự mình đến thương hội gốm sứ kinh thành đăng ký, hơn nữa điều kiện đăng ký là ít nhất danh tiếng trong giới gốm sứ phải đứng từ hàng 30 trở lên.
Cũng chính là chỉ nhận 30 chuyên gia về gốm sứ đến triển lãm.
Mà những người đăng ký còn bao gồm cả những người đến từ nước khác!
Nạp Lan quốc chỉ có mười chuyên gia gốm sứ có tư cách tham gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận