Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 439: Tính Toán Của Đại Phòng

Chương 439: Tính Toán Của Đại PhòngChương 439: Tính Toán Của Đại Phòng
Ruộng lúa mạch là một mảnh xanh mượt, một mảnh tràn đầy sinh cơ.
Một nhà ba người Ôn Gia Phú không dám lại gần, nhưng ở xa nhìn qua cũng biết ruộng lúa mạch này chắc chắn có thể được mùal
Một nhà ba người Ôn Gia Phú xem ruộng lúa mạch xong xuôi thì vội vàng lên xe ngựa rời đi.
Trong xe ngựa, Ôn Ngọc lo lắng nói: "Cha, ruộng lúa mạch này không phải chúng ta trồng, thật sự có công lao của chúng ta sao?”
"Không phải chúng ta trồng, nhưng mà có thể mở rộng vụ lúa mì mùa đông ra khắp toàn huyện, đây là cha con nghĩ ra, hơn nữa cũng đã đưa ra kiến nghị với huyện thừa đại nhân! Con không biết trông thêm một quý lương thực đại biểu cho cái gì đâu!"
Trồng thêm một quý lương thực, nói không chừng từ đây bá tánh trong thiên hạ không còn quỷ đói nữa!
Ông ta là tạo phúc cho bá tánh! Đó là công lao lớn đến mức nào?
Tiểu Chu thị bổ sung nói: "Người làm ruộng đúng là tứ thúc của con, nhưng mà trong thiên hạ này có rất nhiều người làm ruộng đúng không, nhưng có mấy ai có thể có tiền đồ? Đây là sự khác nhau giữa người đọc sách và chân đất!"
"Làm người cần phải có ánh mắt lâu dài! Chúng ta không làm ruộng, chúng ta mở rộng một chính sách làm ruộng tạo phúc cho vạn dân! Công lao này không liên quan đến chuyện hắn làm ruộng! Cho dù hắn làm ruộng có công lao, nhưng công lao cũng không bằng phương pháp tạo phúc cho vạn dân! Đây là lý do vì sao người làm ruộng không thể làm quan! Đã hiểu chưa?"
Tiểu Chu thị rất kích động, công lao lớn như vậy, nói không chừng nhà bọn họ có thể được phong hầu phong tướng!
Ánh mắt của Ôn Ngọc sáng rực lên, đúng vậy! Một người làm ruộng thì có công lao gì, thu được lương thực chính là của nhà ông ấy, nhưng chính sách không giống như vậy, là ban ơn cho vạn dân!
"Nhưng mà nhà tứ thúc quen biết Tri phủ đại nhân, còn có Thập Thất công tử kia nữa. Công lao lớn như vậy, thật sự có thể thuộc về nhà chúng ta sao?"
Ôn Gia Phú không hề lo lắng vấn đề này: "Đầu óc của tứ thúc con làm sao nghĩ đến vấn đề chính sách này chứ. Loại việc này là ai nhanh hơn một bước thì chiếm trước tiên cơ! Ai nghĩ ra trước thì công lao chính là của người đói! Lại nói mặc kệ hai người có thân phận cao bao nhiêu, cho dù Thập Thất công tử kia là công tử của nhà hầu gia, tể tướng thì thế nào?! Gần đây biểu ca của huyện thừa đại nhân vừa leo lên Đại hoàng tử, ông ấy dự định cho Đại hoàng tử bẩm báo việc này lên trên. Con nói nếu Đại hoàng tử nói ra chính sách ban ơn cho vạn dân này ở trước mặt Hoàng Thượng, chẳng lẽ Hoàng Thượng không ghi công lao này cho Đại hoàng tử mà lại cho một người ngoài hay sao?”
Tiểu Chu thị vỗ tay Ôn Ngọc: "Không cần lo lắng, công lao này là của nhà chúng ta, không thoát được đâu. Con chờ làm tiểu thư nhà quan đi! Khoảng thời gian tiếp theo con cứ an tâm ở trong nhà luyện vẽ, chờ đi kinh thành sẽ tim Phùng đại sư làm sư phụ cho con."
Ôn Ngọc gật đầu, nàng ta âm thầm thề, nhất định phải làm đồ đệ của Phùng đại sư, làm Từ đại sư kia hối hận!
Vài ngày sau.
Kinh thành, Thái Nhạc thự, bởi vì Ôn Uyển tranh đua đạt được vị trí thứ nhất trong cuộc thi tranh cử tham gia thiên thu yến, cho nên gần đây Lâm Thư Lễ vô cùng, đắc ý, ngay cả thự lệnh đại nhân cũng khách khí với phó thự lệnh là ông ta ba phần.
Ông ta tin tưởng qua thiên thu yến lần này, chắc chắn ông ta có thể được thăng lên thành thự lệnh.
Đã đến giờ tan làm, ông ta đi ra nha môn với khuôn mặt vui mừng, sau đó nhận được một lá thơ. Ông ta vừa thấy là huyện Ninh Viễn gửi tới, cho rằng bọn họ lại hỏi tình hình của Ôn Uyển ở kinh thành, có chút không kiên nhẫn mở ra xem, nhưng không ngờ sau khi xem xong nội dung bên trong, ông ta kích động đến mức lông mày run lên!
Thái Nhạc thự là thuộc về Lễ bộ, một phó thự lệnh nho nhỏ như ông ta là không có cơ hội trực tiếp gặp mặt Hoàng Thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận