Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 441: Khai Trương

Chương 441: Khai TrươngChương 441: Khai Trương
Thanh Dương vội vàng trấn an ông ta: "Cha, đừng tức giận. Trong kinh truyên đến tin tức, Phùng Nhạc đại sư đã du học trở về, con vào kinh mời ông ấy vẽ mấy đồ án cho chúng ta."
Phùng Nhạc là người được ví sánh ngang với Từ lão, ngoài ra còn có Ninh Vương, ba người đều là Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới thi họa! Mỗi người am hiểu phong cách khác nhau, nhưng đều được tôn sùng là đại sư!
"Được! Buổi đại hội giám định và thưởng thức gốm sứ lần này, Thanh gia chúng ta nhất định phải hung hăng vả mặt những vai hề nhảy nhót đóớ'.
Hiện tại cứ cho bọn họ nhảy nhót mấy ngày đi!
Người Thanh gia đều hoài nghi mười kiện đồ sứ kia chỉ là sản phẩm của Từ lão, cho nên mới có thể làm ra đồ sứ Thanh Hoa xinh đẹp đến kinh ngạc như vậy.
Người một nhà dốc hết sức lực muốn xả hận trong đại hội giám định và thưởng thức gốm sứ lần này.
Sứ Thanh Hoa của bọn họ nổi tiếng thế giới, trăm năm qua đã tạo ra bao nhiêu sản phẩm chất lượng tuyệt mỹ khiến người đời ngạc nhiên?
Đâu phải một nhà xưởng gốm sứ nhỏ bé mới xuất hiện có thể so sánh.
Dưới sự hướng dẫn của Ôn Noãn và Từ đại sư, đám người Ngô Khải Nghiệp, Ngô Tịnh Mỹ cũng làm một cái đồ sứ màu Pháp Lang có đồ án thật sự rất bắt mắt, rất có phong cách tây.
Bởi vì là đồ sứ với công nghệ mới, phong cách mới nên rất được những người thích sưu tầm yêu thích, người cùng nghề cũng tranh cướp nhau chụp mua, đều bán với giá rất cao, thấp nhất cũng không ít hơn 500 lượng.
Đây là chỗ tốt của người ăn con cua đầu tiên!
Người một nhà vô cùng vui mừng, càng thêm hứng thú học tập, thật sự là chìm vào trạng thái điên cuồng.
Bởi vì bọn họ biết nếu bỏ lỡ quà kỳ mới mẻ này, nếu bọn họ không tiếp tục đạt tới kỹ năng cao hơn thì sẽ không bán được giá cao như vậy nữa.
Trong những ngày tiếp theo, Thái gia và Thanh gia đều rất kiêm chế, không còn lấy đồ sứ đưa đến nhà bán đấu giá nữa.
Cũng không thấy người hai nhà này tham dự thương hội gì cả, giống như yên lặng giấu tung tích vậy.
Người trong giới gốm sứ cũng nghe được một luồng hơi thở con giông trước lúc mưa bão.
Thời gian nhanh chóng trôi qua như thủy triều.
Tửu lầu trong huyện, cửa hàng bánh mì, còn có hiệu thuốc ở trấn trên đều đã trang hoàng xong.
Vương thị và Ngô thị cố ý đi tìm một ngày hoàng đạo khai trương.
Ngày đó vừa lúc là ngày rồng ngẩng đầu.
Ba cửa hàng đồng loạt khai trương.
Hiệu thuốc ở trấn trên, đặt tên là Dưỡng Sinh Đường.
Tửu lầu ở trong huyện, đặt tên Dưỡng Sinh Lâu.
Cửa hàng bánh mì ở trong huyện thì được đặt tên là: Ôn Hinh Hồng Bồi Phường.
Ngày hôm đó là một ngày rất tốt, trong huyện thành, tửu lầu mà Tống Quý Cường và đại phòng hợp tác với một phú thương khác cũng khai trương.
Tửu lầu của bọn họ nằm ở vị trí trung tâm huyện thành, tổng cộng có bốn tầng, vô cùng lớn, phía trước phía sau tổng cộng đầu tư vào mười mấy vạn lượng. Trang hoàng hoa lệ, giống như phong cách của Bách Vị Trai ở phủ thành, hơn nữa đầu bếp cũng là mời đầu bếp trước kia của Bách Vị Trai.
Tống Quý Cường tin tưởng tửu lầu này chắc chắn sẽ trở thành tửu lầu kiếm được nhiều bạc nhất huyện Ninh Viễn.
Hôm nay ông ta còn cố ý mời một nhà Ôn Noãn đến tửu lầu ăn cơm, mục đích là muốn cho bọn họ nhìn xem, ngày đó đó bọn họ từ chối cành ô liu của ông ta là ngu ngốc đến mức nào.
Ngày hôm đó là ông ta muốn tặng bạc cho bọn họ.
Giờ lành ngày tốt, mấy tiếng pháo trúc đồng thời vang lên ở các nơi khác nhau trong huyện thành.
Hôm nay Tống Quý Cường mời rất nhiều bằng hữu ở phủ thành và trong huyện đến tửu lầu ăn tiệc.
Tiếng pháo kết thúc, trong đám người có rất nhiêu người chạy vào!
Chưởng quầy ở ngoài cửa cười đón khách: "Chào mừng Lưu viên ngoại!"
"Chào mừng Trang tiên sinhI"
"Chào mừng Lý đại nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận