Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 477: Thua La Thua

Chuong 477: Thua La ThuaChuong 477: Thua La Thua
Gặp quỷ saol
Ôn Uyển vô cùng khiếp sợ, vừa rồi Quách Minh Diễm đẩy Ôn Noãn đi lên, nàng ta còn ở trong trạng thái vui sướng khi người khác gặp hoal
Tai tinh Ôn Noãn này ốm đau nằm trên giường cả ngày, hơn nữa một nhà tứ phòng cũng nghèo đến vang leng keng, ở chính là nhà trúc!
Nàng còn chưa học qua thì làm sao biết đàn!
Không ngờ...
Thậm chí nàng ta còn có chút nghi ngờ người này không phải tai tinh Ôn Noãn kia? Mà là một người giống hệt Ôn Noãn?
Hoàng Ngữ Oanh cũng bị khúc nhạc của Ôn Noãn làm chấn động!
Khúc nhạc này tuyệt đối không có khả năng là vừa mới làm ra được ral
Nàng ta đứng lên: "Cô gian lận! Khúc nhạc này tuyệt đối không phải là cô làm ngay tại hiện trường! Lần thi đầu này không tính! Tôi muốn khiêu chiến cô, trừ khi cô có thể thắng tôi mới tính!
Các văn võ bá quan của Nạp Lan quốc tập thể nổi giận, những ngự sử ngày thường mồm miệng nhanh nhẹn lập tức tập thể công kích!
"Thắng là thắng, sao người Đông Lăng quốc các ngươi có thể lật lọng như vậy?"
"Đúng vậy! Sao lại nói mà không giữ lời! Vậy năm trước chúng tôi thua thi đấu cũng không tính! Các ngươi mau bù lại cống phẩm vào cổng phẩm tiến cung năm nay đi! Quá vô sỉ"
"Mình thắng mới tính, chúng tôi thắng thì không tính! Hoàng Thượng, Đông Lăng quốc lật lọng như vậy, rõ ràng chính là cố ý gây chuyện! Cố ý không muốn tiến cống cho chúng ta. Nạp Lan quốc chúng ta cũng không phải đứng yên chịu người ta nhục nhã, tôn nghiêm của đại quốc không thể vũ nhục! Thần xin Hoàng Thượng xuất binh, tấn công Đông Lăng quốc! Chúng ta không thèm tiến cống của bọn ho .
Nạp Lan Hoàng Thượng giơ tay lên, nhìn về phía sứ giả Đông Lăng, vẻ mặt uy nghiêm: "Thua chính là thua! Nếu Đông Lăng quốc còn muốn đổi ý, vậy cũng đừng trách nước chúng tôi dùng phương thức khác đòi lại công bằng!"
Sứ giả Đông Lăng hướng vê Nạp Lan Hoàng Thượng, chắp tay nói: "Là nhạc sư của Đông Lăng chúng tôi không biết đại thế, Hoàng Thượng chớ trách! Đã đánh cuộc thì phải chịu thua, đương nhiên chúng tôi sẽ tuân thủ lời hứa!"
Mặc dù trong lòng ông ta không phục, nhưng cũng không có cách nào!
Hoàng Ngữ Oanh còn muốn nói gì đó, nhưng bị sứ giả Đông Lăng hung hăng liếc mắt một cái.
Thua thi đấu trở vê sẽ bị phạt, nhưng nếu khơi mào chiến tranh hai nước thì bọn họ sẽ trở thành tội nhân thiên cổi
Tội danh này ông ta không gánh vác nổi!
Nạp Lan Hoàng Thượng khẽ mỉm cười: "Như vậy thì được!"
Ôn Noãn trở về vị trí, Bát công chúa lôi kéo tay nàng, hưng phấn nói: "Noãn Noãn, cô thật sự quá lợi hại."
Ôn Noãn mỉm cười: "Còn tạm thôi! Hôm nay không có tâm trạng."
Bát công chúa: ”...'
Không có tâm trạng cũng đàn hay đến chấn động toàn trường, đối thủ không chiến mà bại, nếu là có tâm trạng thì sẽ là như thế nào?
Bát công chúa nhìn về phía Lâm Uyển Uyển, châm chọc nói: "Lâm Uyển Uyển, không phải cô nói người ta không hiểu giả vờ hiểu sao? Cô tự xưng là đệ nhất tài nữ của kinh thành thế mà người ta đàn sai nốt nhạc cũng không nghe ra! Thật là quá tài tình! Có lẽ Nạp Lan quốc của chúng ta là vì có quá nhiều người giống như cô, đều làm mấy cái hư danhl Có nổi bật thì ra, có việc thì rụt cổ làm rùa đen, cho nên mới bị người ba lần bốn lượt khiêu khích!"
Lâm Uyển Uyển bị nói đến gương mặt chuyển thành màu đỏ tím, xấu hổ đến tím!
Quách Minh Diễm mím chặt miệng nhìn ve phía Nạp Lan Cẩn Niên.
Giờ phút này ánh mắt của hắn vẫn nhìn vê người nào đó.
Nàng ta nắm chặt nắm tay!
Đông Lăng quốc phế vật, ngay cả một nông nữ nhỏ bé cũng không thắng được!
Kế tiếp là đến lượt mấy nước phụ thuộc như Tây Hoa Quốc biểu diễn.
Mấy sứ giả Tây Hoa Quốc và Nam Cương quốc nhìn thoáng qua nhau.
Hôm nay bọn họ cũng giống như Đông Lăng quốc, chuẩn bị khiêu khích Nạp Lan quốc một chút, mượn cơ hội này giảm tiến cống.
Tây Hoa Quốc hoang vắng, ít ruộng cày, nhiều thảo nguyên cũng nhiều sa mạc!
Ngựa và dê, bò tốt nhất đều là Tây Hoa Quốc bồi dưỡng, mỗi năm đều phải tiến cống một trăm con chiến mã Lương Câu, mấy trăm con dê, bò cho Nạp Lan quốc, bọn họ cũng không vuil
Bạn cần đăng nhập để bình luận