Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 483: Bữa Tiệc Âm Nhạc

Chương 483: Bữa Tiệc Âm NhạcChương 483: Bữa Tiệc Âm Nhạc
Hoàng Thượng không nhịn được hỏi: "Thập Thất, đệ có biết đây là nhạc cụ gì không?”
"Dương cầm."
Hoàng Thượng thấy hắn biết nên lại yên tâm!
Hắn nhất định là đã từng nhìn thấy Tuệ An huyện chúa đàn rồi.
Hoa Thiến công chúa đứng ở trước dương cầm, cằm khẽ nâng lên, trong mắt chứa đầy khiêu khích: "Để cho công bằng, lần này mời Tuệ An huyện chúa chỉ giáo trước!"
"Được thôi!"
Vẻ mặt Ôn Noãn không tình nguyện ở trước dương cầm, tò mò đánh giá cái dương cầm cổ điển này.
Hoa Thiến thấy nàng như vậy thì trong lòng cười lạnh: Thiên tài phải không?!
Không có nàng ta diễn tấu trước một lần, nàng ta sẽ nhìn xem nàng xấu mặt như thế nào!
Sau khi Ôn Noãn thưởng thức xong, nàng đặt mười đầu ngón tay ở trên phím đàn màu trắng, sau đó hơi hơi mỉm cười với Hoa Thiến, sau đó lòng bàn tay đè ép xuống...
Giai điệu duyên dáng lại lân nữa như nước chảy ra...
Mọi người lại cảm thấy lỗ tai như cử động!
Theo mười ngón tay của Ôn Noãn đặt ở trên cầm giống như đang lướt trên biển rộng.
Âm nhạc mỹ diệu đưa mọi người xuyên qua thảo nguyên, vượt qua sông rộng, xông qua núi cao, lướt qua núi tuyết...
Một khúc kết thúc!
Mọi người giật mình như vừa tỉnh ở trong mộng, toàn điện reo hò, vỗ tay như sấm động vang trời!
Hoa Thiến ngây ra như phỗng.
Hoàng Thượng vui mừng nói: "Hay! Tuệ An huyện chúa, hôm nay thật là ngươi đã mang đến cho mọi người một bữa tiệc âm nhạc, ha ha... Hay! Thật sự là quá hay!"
Thái Hậu cũng gật gật đầu: "Ai gia đã sống nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nghe được nhiều khúc nhạc chấn động lòng người như vậy! Hơn nữa lại là một mình độc tấu! Khúc sau so với khúc trước càng chấn động lòng người hơn!"
Ôn Noãn từ từ rút đôi tay lại, nhìn về phía Hoa Thiến.
Nàng đứng lên, vươn tay, hơi hơi mỉm cười:
"Mời Tây Hoa công chúa!"
Hoa Thien:
Thân thể Hoa Thiến cứng đờ ngồi ở trước dương cầm, thật lâu cũng không động.
Vừa rồi Hoàng Ngữ Yên cảm nhận được gì thì hiện tại nàng ta cũng cảm nhận được điều tương.
Hoàn toàn không có cách nào khống chế được tâm trí của mình.
"Bắt đầu đi! Sao không bắt đầu? Hoa Thiến công chúa, ngươi ngồi ở chỗ kia làm gì?"
Cái đồ ăn Tây Dương này lại dám nhớ thương Thập Thất hoàng thúc!
Nhìn một cái là muốn hòa thân sao?
Hừ, nằm mơ đi!
Thập Thất hoàng thúc là của Noãn Noãn, vì về sau một ngày ba bữa cơm có đồ ăn ngon, nàng cần phải dốc toàn lực cột hai người họ vào với nhaul
Những kẻ yêu tỉnh đó muốn câu dẫn Thập Thất hoàng thúc, hỏi qua nắm tay nàng có đồng ý hay không!
Tây Hoa Quốc thual
Cuối cùng Hoa Thiến cũng không thể đàn ra bất kỳ một âm thanh nào.
Kém quá xa, nàng ta đàn ra chỉ biết càng thêm mất mặt.
Tuệ An huyện chúa so với nàng ta quả thật chính là một người là bậc thây còn một người là học sinh vừa mới học vỡ lòng!
Nàng ta không đè ép nổi người này!
Nàng ta nhìn về phía Ôn Noãn: "Làm sao ngươi biết đàn dương cầm?"
Ôn Noãn chỉ chỉ vào âm phù được dán trên mặt đàn: "Phía trên không phải có ghi lại sao?"
Hoa Thiến: '..."
"Ngươi thấy những thứ đó mà đã đàn được, không phải ngươi lừa dối ta đấy chứ?"
Ôn Noãn: "Ta phản ứng nhanh hơn so với người bình thường, mỗi cái điều kiện đều là ngươi đưa ra, chẳng lẽ ta còn có thể đàn sai?"
Hoa Thiến: "..."
Có quỷ mới tin nàng!
Nhưng nàng ta không nói cái gì nữa mà đi xuống.
Lúc này Lý Uyển Uyển có chút sợ hãi rồi: "Tuệ An huyện chúa không phải nữ tử nông thôn sao? Làm sao mà đến nhạc cụ Tây Dương cũng hiểu?"
Tâm trạng Quách Minh Diễm hậm hực: "Ta đã sớm nói qua nàng ta không bình thường! Tuyệt đối có vấn đề!"
Trong lòng người Đông Lăng quốc lại thoải mái một chút!
Khi thấy có người thảm hơn mình, thì bản thân sẽ không cảm thấy thảm như vậy nữa!
Tây Hoa Quốc này quả thật chính là cắt đất đền tiền, tổn thất nghiêm trọng!
Mất đi một mảnh thảo nguyên! Chậc chậc -
Kế tiếp là đến sứ giả Nam Cương quốc cũng không dám có bất kỳ tâm tư gì nữal
Ngoan ngoãn cho người lên đài biểu diễn một vũ khúc tiên nữ rải hoa để chúc phúc là coi như xong việc.
Sau đó được Hoàng Thượng tán thưởng, hơn nữa giảm cho bọn họ ba thành cống phẩm năm nay.
Như vậy tính ra, trong ba nước phụ thuộc, lại là Nam Cương quốc may mắn nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận