Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 495: Trời Đất Chứng Giám, Hắn Bắt Nat Nàng Bao Giờ?

Chương 495: Trời Đất Chứng Giám, Hắn Bắt Nat Nàng Bao Giờ?Chương 495: Trời Đất Chứng Giám, Hắn Bắt Nat Nàng Bao Giờ?
"Mẫu hậu, nhi thần còn có việc, ngài có gì muốn nói thì để lần sau! Chúng con cáo lui." Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp đứng dậy.
Thái Hậu trừng mắt nhìn hắn một cái: "Con có việc thì con đi đi! Để quận chúa Tuệ An ở lại đây nói chuyện với ai gia là được."
Nạp Lan Cẩn niên: "Cha mẹ quận chúa Tuệ An đang chờ cô ấy ở Ngự Hoa Viên."
"Ai gia cho người đi mời cha mẹ quận chúa Tuệ An đến đây nói chuyện. Quận chúa Tuệ An hợp ý với ai gia, trưa nay ở lại trong cung ăn cơm."
"Phủ đệ mà hoàng huynh ban cho vẫn chưa quét tước xong. Cả nhà quận chúa Tuệ An ở lại Cẩn Vương phủ, vừa hay bổn vương tiện đường đón cô ấy về luôn".
Thuận tiện sao? Bà là mẹ ruột sao không biết hắn là người nhiệt tình như thế?
Noãn Noãn nhà người ta rất nhẫn nhại ngồi nói chuyện phiếm với mình.
Thái Hậu: "Như thế cũng tốt, mấy ngày nay Noãn Noãn cứ ở lại Khang Ninh cung, chờ phủ đệ trang hoàng xong, lại ra cung được không!"
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Ôn Noãn: "Cô muốn ở lại không? Ngày mai tôi lại..."
"Tên nhóc thúi, con đừng bắt nạt Noãn Noãn! Cút đi!" Ôn Noãn còn chưa nói đã thấy Thái Hậu không vuil
Hỏi Noãn Noãn câu này không phải khiến nàng khó xử hay sao?
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Trời đất chứng giám, hắn bắt nạt nàng hồi nào?
Thái Hậu rút cái vòng tay làm bằng hồng ngọc hiếm thấy từ trong tay ra, tròng lên cổ tay của Ôn Noãn: "Đây là vòng tay mà ai gia đã mang hơn hai mươi năm. Bây giờ tuổi tác đã lớn rồi, thấy nó càng ngày càng không hợp, làn da của con rất đẹp, mang vào trông sẽ đẹp mắt hơn, tặng con coi như quà gặp mặt."
Bát công chúa trừng lớn mắt. Đó không phải...
Ôn Noãn lại cảm thấy không ổn: "Nếu Thái Hậu đã đeo lâu như thế, chắc chắn là rất thích cái vòng này, quân tử không thể đoạt đồ yêu thích của người khách, thần nữ”
"Trưởng giả ban cho không thể từ chối! Cho con, con cứ cầm, ngoan!"
Ôn Noãn còn định nói thêm gì đó.
Nạp Lan Cẩn Niên mở miệng nói: "Mau hậu cho cô thì cô cứ nhận đi! Kiểu dáng của cái vòng tay này thiên về người trẻ, đúng thật không phù hợp với lứa tuổi của mẫu hậu."
Thái Hậu nghe xong lời này thì huyệt Thái Dương nhảy nhảy, tên nhóc khốn nạn này nói cái gì vậy!
Có ý gì đây?!
Người trẻ tuổi có dung mạo đẹp nhất kinh thành chính là bà đấy có được không!
Bà liếc mắt nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái: 'Được rồi, không phải con bảo có việc hay sao? Mau cút đi!"
Nhìn đã thấy phiền!
Sinh con trai không bằng sinh một miếng xá xíu!
Nói xong bà lại nói với Ôn Noãn: "Noãn Noãn, có rảnh thì nhớ tiến cung trò chuyện với ai gia." "Vâng." Ôn Noãn ngoan ngoãn.
Nạp Lan Cẩn Niên đã quen với chuyện đôi lúc mẫu hậu của mình thích trợn trắng mắt, hắn trực tiếp đứng dậy dẫn theo Ôn Noãn rời đi.
Thái Hậu còn tặng một đống mỹ phẩm dưỡng da mà cung đình hay dùng, vải dệt, còn cả nguyên liệu nấu ăn có tác dụng dưỡng da cho Ôn Noãn.
Sau khi hội hợp với Ôn Gia Thụy và Ngô thị tại Ngự Hoa Viên, bốn người cùng nhau ngồi lên xe ngựa đi ra cung.
Đây là lần đầu tiên Ngô thị tiến cung, lần đầu tiên gặp Hoàng Thượng, trong lòng cực kỳ kích động, một đường trò chuyện cùng Ôn Noãn, chia sẻ tâm trạng kích động của mình.
"Noãn nhi, lần đầu tiên con gặp Hoàng Thượng có sợ không? Con không biết khi mẹ gặp Hoàng Thượng, trái tim của mẹ sợ tới mức đập bùm bùm"...
Ôn Noãn nghe rất nghiêm túc, thỉnh thoảng đáp lại vài câu.
Đối với dân chúng nhỏ bé mà nói, được tiến cung, gặp Hoàng Thượng, đúng là vinh quang hết sức to lớn.
Ngô thị nói một đường.
Ôn Noãn lôi kéo tay Ngô thị: "Mẹ, sau này mẹ sẽ có rất nhiều cơ hội tiến cung, tập mãi cũng thành thói quen thôi."
"Nằm mơ cũng không thể tưởng được!" Ngô thị cảm thán một câu, sau đó đến Cẩn Vương phủ, bà mới không nói nữa.
Ngô thị vội vàng đi đến phòng Vương thị, tìm Vương thị và Ôn Nhu Ôn Hinh để chia sẻ tâm trạng kích động khi gặp Hoàng Thượng.
Hình như xảy ra chuyện gì Noãn nhi cũng bình tĩnh, bà hoàn toàn không tìm thấy cộng minh ở chỗ con bé!
Ôn Gia Thụy ở trước mặt Nạp Lan Cẩn Niên thì giả vờ bình tĩnh giống như không có việc gì, nhưng mà nội tâm của ông cũng vô cùng kích động, vì thế cũng đi theo qua đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận