Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 514: Cung Len Di

Chuong 514: Cung Len DiChuong 514: Cung Len Di
Vốn dĩ tối qua mọi người đã nhìn On Noãn bằng ánh mắt khác, cái túi rắn lớn kia vẫn nhúc nhích ở chỗ đó, không đến lượt bọn họ không tinl
Hiện tại Ôn Noãn chỉ tùy tiện chỉ ra vài câu, Lôi Đình đã chuyển bại thành thắng, máu trong người phút chốc cũng sôi trào.
Mọi người nhìn Lôi Đình cùng Vạn Quân: Hâm mộ, ghen tị, và hối hận!
Vì sao lúc đó mình lại không đứng ra?
Dương Siêu đi lên: "Tuệ An quận chúa, ta muốn thỉnh giáo cô một chút, có thể không?”
Hắn muốn biết lời đội trưởng nói có thật hay không, nàng có dung mạo thanh tú như vậy, rất khó để người khác tin cái đôi chân ngắn kia lại có được sức mạnh như thế.
Dựa theo lời đội trưởng nói, ý tứ chẳng phải nàng chỉ là một tiểu nữ oa mà còn mạnh hơn hắn sao?
Điều này khiến cho hắn có chút khó mà tin được!
Rất nhiều người cũng vây quanh đến đây: "Tuệ An quận chúa xin hãy chỉ bảo!"
"Tuệ An quận chúa, cô thật sự chỉ cân một đạp một cái đã có thể lấy tính mạng của người khác sao? Xin chỉ bảo!"...
Ôn Noãn thấy mười mấy người đến đây xin chỉ bảo như vậy, nàng nhíu mày nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên.
Hai tay của Nạp Lan Cẩn Niên đan xen nhau: "Vậy cô tùy tiện chỉ bảo cho họ một chút đi."
Nếu không những người này cũng không biết trời cao đất rộng!
Thật sự nghĩ bản thân là vô địch thiên hạ?
Ôn Noãn nghe xong, trên mặt không có biểu tình gì, nàng nói với mọi người: 'Vậy tất cả cùng lên đi!"
Đám người này thật phiên phức.
Mọi nguoi:
Phản ứng đầu tiên của họ đều nghi ngờ có phải mình đã nghe nhâm!
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tuệ An quận chúa, phản ứng thứ hai chính là nàng quá kiêu ngạo!
Cùng tiến lên?
Có phải nàng đang xem thường bọn họ không?
Mọi người nhìn Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên thản nhiên nói: "Vậy cứ cùng lên đi!"
Mọi người: ”...'
Nhưng mà nếu chủ tử đã nói vậy, thì bọn họ cũng không khách sáo nữa.
"Tuệ An quận chúa, xin đắc tội! Các huynh đệ, chúng ta cùng tiến lên!" Dương Siêu là người lên tiếng đầu tiên.
Có mấy người ám vệ không muốn lấy đông hiếp yếu nên họ lặng lẽ đi ra ngoài.
Số người còn lại cũng tâm mười người.
Cổ Thần nhíu mày hỏi Tiêu Điện: "Thực lực của Tuệ An quận chúa rất mạnh?"
Mười người cùng tiến lên? Nơi này chỉ có chủ tử mới thật sự có thể đáp trả mười ám vệ mà không bị thương?
Dù sao vài năm trước chủ tử cũng đã đem bọn họ "Nhật nguyệt tinh thần, phong vũ lôi điện, an gia lập nghiệp" mười hai người ngược đến mức không có sức chống trả. Tiêu Điện nghĩ đến biểu hiện của On Noãn tối qua: "Ngang sức với ta và ngươi?"
Cổ Thần: '..."
Mạnh như vậy?
Sau đó chỉ thấy một bóng dáng nhỏ xinh với tốc độ nhanh như chớp, một quyền một cước đều mang theo tàn ảnh!
Nhanh đến mức khiến người ta không nhìn thấy rõ nàng đã ra tay thế nào!
Chưa đầy mười lăm phút.
Cổ Thần nhìn mười người ngã xuống đất không đứng dậy nổi, cơ thể co rúm lại, dáng vẻ vô cùng đau đớn.
Hắn quay đầu nhìn vê phía Tiêu Điện: Ngươi có mặt mũi từ đâu ra mà nói ngang sức với ngươi?
Hắn cũng không dám nói mình ngang sức Tuệ An quận chúa, kém quá xal
Ít nhất đối mặt với mười thủ hạ, hắn tự nhận mình không thể một chiêu đã đánh cho mấy người đó không kịp trở tay!
Có thể thắng, nhưng chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng như vậy!
Khuôn mặt già nua của Tiêu Điện cũng phiếm đỏ!
Hắn sai rồi không được sao?
Nạp Lan Cẩn Niên thản nhiên nhìn mọi người, thanh âm lạnh lùng cất lên: "Cuộc thi thăng cấp lần này, tất cả đều không đạt tiêu chuẩn! Năm sau, tiếp tục tham gia cuộc thi thăng cấp cùng khóa tiếp theo!
Mọi người: ”...'
Nhưng không ai dám lên tiếng phản đối!
Cũng không ai có mặt mũi để phản đối!
Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn rời đi.
Đi theo phía sau bọn họ là Lôi Đình cùng Vạn Quân cầm một túi đựng rắn.
Một đám ám vệ đen nghịt đứng ở doanh trại nhìn theo.
Trong mắt mấy chục người đều chứa sự hối hận!
Hối hận chứi
Biết vậy đã không làm!
Sát thủ vây quanh nhìn thân ảnh đi xa rồi biến mất, nhìn về phía Cổ Thần: "Ngươi nói xem Tuệ An quận chúa và chủ tử ai mạnh hơn?"
Cổ Thần: "Có khi nào sức mạnh ngang nhau không?”
Mọi người hít một hơi!
Sao lại có thể khủng bố như vậy?!
Không bình thường!
Thế giới này có lắm người không bình thường!
Trương Triển Đồ: "Các ngươi nói xem Lôi Đình cùng Vạn Quân bốn năm sau có thể lợi hay bằng chúng ta không?”
Mọi người đều nhìn hắn ta phẫn nộ. Trương Triển Đồ: "Sao vậy?" Việc tốt hắn ta không nói, mà lại nói việc xấu?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận