Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 525: Chu Thi Thinh An 2

Chuong 525: Chu Thi Thinh An 2Chuong 525: Chu Thi Thinh An 2
Nhiều năm như vậy Vương thị mất tôn nghiêm ở chỗ Chu thị, bắt đầu từ ngày hôm nay sẽ nhặt ve từng chút một!
Ông Ôn tuy rằng luôn làm những việc không biết xấu hổ, nhưng ông ấy rất yêu thể diện của mình!
Lúc này có lẽ một hai năm cũng không dám ra cửa.
Chu thị đi tới cuối thôn, thấy cả một gia đình đang xếp hàng chờ sẵn ở đó, nam nữ tôi tớ xếp thành hai hàng đứng một bên, bà ta vừa xấu hổ vừa tức giận, khí huyết trong ngực quay cuồng, thiếu chút nữa phun ra máu.
Muốn trực tiếp ngất đi, nhưng lại không th人l
Sỉ nhục!
Vô cùng nhục nhãit
"Vương thị, cái đồ..."
Hoa ma ma tiến lên một bước, chuẩn bị vả miệng.
Chu thị sợ tới mức lập tức che miệng mình lại, im miệng không dám nói thêm lời nào.
"Vương thị không phải tiện thiếp, bà nên gọi là phu nhân!" Hoa ma ma ở bên cạnh nói.
"Được rồi, bắt đầu thỉnh an đi!"
Chu thị: "...'
Hạ Bình cam bản tử đứng ở bên cạnh.
Hoa ma ma nghiêm túc đứng ở bên cạnh bà ta.
Chu thị nhìn Vương thị, đôi mắt tam giác đỏ đậm: 'Bà nhất định phải nhục nhã tôi như vậy sao?"
Vương thị lắc đầu, giọng điệu bình đạm nói: 'Đây là ý chỉ của Hoàng Thượng, mấy năm nay là bà làm rối loạn quy củ mà thôi. Sao có thể gọi là nhục nhã? Cho dù mẹ chồng nói bà sinh con trai, là đại công thần của Ôn gia, nâng bà lên làm bình thê, nhưng cũng là thiếp, không phải sao?"
Muốn nói nhục nhã thì cũng là trước đây mẹ chồng, Chu thị và ông Ôn luôn mang đến cho mình vô hạn nhục nhãi
Không ngờ lại có một ngày cháu gái của mình sẽ thay chính mình ra cục tức này.
Sắc mặt của Chu thị chuyển từ đỏ sang trắng rồi lại chuyển sang xanh.
Ngoài cửa càng ngày càng nhiều thôn dân đến xem náo nhiệt!
Trước kia mọi người đều xem náo nhiệt của Vương thị, giờ phút này lại là xem bà tal
Khuôn mặt của Chu thị nóng rát như lửa đốt!
Bà ta mất hết cả mặt mũil
Nỗi nhục hôm nay, mai sau bà ta sẽ trả lại gấp mười, trăm lần.
Bà ta nhịn đau quỳ xuống dập đầu: "Thỉnh an phu nhân."
Chu thị từ trước đến nay luôn là người có thể nhãn nhịn, cũng là người có thể co duỗi.
Hoa ma ma ở bên cạnh nói: "Tư thế không đúng! Hẳn là như vậy. Đôi tay chồng lên nhau..."
Hoa ma ma tự mình làm mẫu một lần, sau đó nói: "Làm lại lần nữal"
Chu thị: '... Ngươi là ai a! Dựa vào cái gì muốn ta làm lại một lần?"
"Lão nô là ma ma giáo dưỡng trong cung, phụng mệnh chỉ đạo bài" Chu thị: "...'
Hoàng Thượng tên biến thái! Còn phái ra cả ma ma giáo dưỡng?
Chu thị nhìn vê phía Vương thị: "Ba đừng quá quá mức!"
Vương thị: "Tôi chỉ làm việc theo quy củ, quá mức chỗ nào?"
Ôn Noãn: "Nhanh lên, không thể làm trái thánh mệnh! Chúng ta cũng là bất đắc dĩ! Bà nội của tôi còn có rất nhiều việc muốn làm! Không rảnh chờ bà thỉnh an đâu!"
Chu thị tức giận muốn chết!
Cái gì kêu được tiện nghi còn khoe mế?!
Cái gì kêu cầm lông gà làm lệnh tiễn?
Cái gì kêu trần trụi nhục nhã?
Đây rõ ràng chính là đang cố ý làm khó dễ batal
Bà ta nhịn!
Một ngày nào đó sẽ trả lại.
Chu thị cắn răng làm lại lần nữa.
Hoa ma ma lại cố ý bắt bẻ vài cái.
Sau khi lặp lại vài lần, khiến Chu thị tức giận sắp nổ tung mới buông tha cho bà ta.
Vương thị cảm thấy khó chịu hờn dõi ở ngực đều tan, không muốn nhìn thấy bà ta thêm: "Được rồi, bà đi đi! Về sau...
"Về sau mỗi ngày bà theo quy củ này đứng ở trước cửa nhà chúng tôi dập đầu thỉnh an là được. Bà nội của tôi nhân từ, không muốn nhìn thấy bà! Nhưng thánh mệnh không thể làm trái, chúng tôi cũng không có biện pháp nào khác!"
Ôn Noãn ngắt lời Vương thị nói.
Tuyệt đối không thể miễn cho Chu thị việc thỉnh an!
Bà ta sẽ không cảm kích Vương thị, nói không chừng còn cảm thấy Vương thị dễ bị bắt nạt ấy chứ!
Hơn nữa đây là ý chỉ của Hoàng Thượng!
Chu thị: ”...'
Ôn Noãn nói với Xuân Hoa và Thu Thật: "Đỡ lão phu nhân về phòng."
"Đúng vậy." Xuân Hoa cùng Thu Thật cung kính hành lễ, sau đó tiến lên đỡ Vương thị về phòng.
Dưới sự dạy dỗ của Hoa ma ma, hạ nhân ở nhà Ôn Noãn học được quy củ rất tốt.
Chu thị nhìn mười mấy hai mươi hạ nhân vây quanh Vương thị như lão phu nhân gia đình giàu có.
Cuối cùng cũng không nhịn được phun ra một ngụm máu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận