Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 526: Dac Huan 1

Chuong 526: Dac Huan 1Chuong 526: Dac Huan 1
Mỗi ngày tiếp theo, Chu thị đều bị tộc trưởng và thôn trưởng nhìn chằm chằm đi thỉnh an Vương thị, cái loại nhục nhã làm Chu thị sống không bằng chết này cứ trình diễn mỗi ngày.
Một nhà Ôn Noãn không mở cửa ra gặp bà ta.
Điều này làm cho bà ta càng cảm thấy nhục nhã hơn!
Chỉ mong chuỗi ngày ác mộng này sớm kết thúc.
Trong lòng Chu thị ngóng trông đại phòng trở về, khi Uyển nhi vừa sinh ra bà ta đã tìm đại sư tính toán mệnh, đại sư nói Uyển nhi mệnh tốt, có quý nhân tương trợ, tương lai phu quý thê vinh, một người đắc đạo gà chó lên trời! Chỉ cần ngày sau làm việc thiện tích đức thì sẽ được đền đáp.
Sau đó Uyển nhi từ nhỏ thông minh lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, bà ta liền tin, cho nên bà ta hiện tại còn ôm một chút hy vọng.
Nhưng mà Chu thị đã quên mất phía sau còn có một câu nói, ngày thường làm việc thiện tích đức ắt được đền đáp, hoặc là bà ta cảm thấy bản thân mình đã thiện lương, chưa làm điều gì trái lương tâm nên không phải lo lắng về việc không được đền đáp.
Ôn Noãn cũng có chút kinh ngạc vì sao người nhà đại phòng còn chưa trở lại, chẳng lẽ leo lên cành cao nào đó nên chưa muốn quay lại sao?
Nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua trong đầu nàng.
Sáng sớm hôm nay, Ôn Noãn gọi nha hoàn và gã sai vặt tuổi nhỏ nhất đến đây, bắt đầu để Lôi Đình và Vạn Quân dạy bọn họ tập võ.
Mỗi ngày bắt đầu từ đứng tấn, chạy bộ lên đỉnh núi.
Ôn Noãn còn làm ra rất nhiều cọc gỗ và bao cát.
Ôn Gia Thuy thấy vậy cũng tham gia, ngay cả thời gian đọc sách cũng chậm lại nửa canh giờ, không cầu võ công cái thế, chỉ cầu thân thể luôn khoẻ mạnh.
Mỗi ngày Ôn Noãn bận việc tới chạng vạng mới về nhà, sau đó nàng sẽ đánh nhau với Lôi Đình và Vạn Quân, chỉ điểm bọn họ một chút.
Khi chạng vạng, Nạp Lan Cẩn Niên cũng sẽ ở bên cạnh nhìn bọn họ huấn luyện, giống như suy nghĩ gì đó.
Cơm nước xong, Nạp Lan Cẩn Niên lương thượng với Ôn Noãn: "Ngày mai tôi sắp xếp một người tới đây, cô giúp tôi huấn luyện hắn một chút, được không? Tôi muốn đưa ra một phương pháp huấn luyện mới ở trong quân, lâu lắm rồi bọn họ vẫn chưa có đột phá."
"Được thôi!" Ôn Noãn vui vẻ đồng ý.
Ôn Noãn xoay chuyển tròng mắt, nói tiếp: "Nhưng mà, phương pháp học từ chỗ tôi, sau đó thực lực trong quân đội được đề cao, vậy tôi có công lao hay không?”
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn con ngươi linh động của nàng, mắt to long lanh, giống như có một ma lực hấp dẫn người đi vào, ngón tay hắn giật giật, muốn duỗi tay véo mũi nàng một chút, nhưng cuối cùng cũng không có vươn ra: "Không thể thiếu công lao của cô!"
Ôn Noãn cười: "Như vậy còn được, yên tâm, tôi nhất định sẽ tận lực dạy dỗ!"
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên khẽ nhếch: "Tôi lên núi, đưa tôi đi ra ngoài đi."
Ôn Noãn không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nói: "Bảo Đại Hôi đưa đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên đen mặt: "Đại Hôi là sói của tôi!"
Ôn Noãn: "... Vậy bảo Tiểu Bạch đưa đi!" Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Đại Hôi đang chơi cầu với Tiểu Bạch, nghe được lời này thì ghét bỏ liếc mắt nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái.
Nam nhân chính là thứ phiền toái!
Sau đó nó ưu nhã bước đi ra ngoài.
Nạp Lan Cẩn Niên: ..."
Hắn đây là bị người ngại chó ghét sao?
Ôn Noãn thiếu chút nữa đã quên Đại Hôi là của hắn!
Mỗi ngày ăn của nàng, ngủ trong ổ chó nhà nàng!
Tình cảm của hai vật nhỏ vô cùng tốt!
Nghe nói thời gian vào kinh kia, Tiểu Bạch gần như thành hòn vọng phu, gầy cả mười cân thịt!
Hiện tại nhìn rất thon thải
Nàng còn thấy ánh mắt đau lòng của Đại Hôi, mỗi ngày nhường một nửa thịt trong chén cho Tiểu Bạch ăn!
Sáng sớm hôm sau, Lâm Đình Hiên tới báo danh, bên người còn mang theo một nam tử trạc tuổi với hắn.
Thân hình của nam tử cao lớn, nhìn giống như Phan An, hắn im lặng đánh giá đại viện nông gia này, sau đó lại đánh giá Ôn Noãn, học theo bộ dạng Lâm Đình Hiên hành lễ với Ôn Noãn: "Mạt tướng gặp qua Tuệ An quận chúa."
Đây là người nhìn lén bản thiết kế của Minh Diễm, làm huyện chúa, sau đó bởi vì trồng ra lúa mì vụ đông nên lên làm quận chúa ư?
Nhìn qua cũng ... Không xinh đẹp như Minh Diễm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận